Chương 21: (Vô Đề)

Về đến nhà.

Tình Địch ôm tôi ngồi phịch xuống sô pha.

Không biết người ấy mắc cái giống gì, cứ bóp bóp móng vuốt của bản chóa.

Tuy rằng móng vuốt của bản chóa đúng là vừa sắc bén vừa ngầu lòi nhưng anh cũng không cần hâm mộ như vậy đâu!

Tiểu Hạch Đào.

Tình Địch dựa vào trên gối rũ mắt nhìn tôi.

Áu?

Tao...

Muốn nói lại thôi, trông có vẻ vô cùng bối rối.

Anh...! anh đừng như vậy được không? Bản chóa có hơi hoảng rồi đấy!

"Tao rất không thể tin được, Tiểu Hạch Đào, mày là...! thế mà lại là..."

Ê! Tình Địch, anh thích bản chóa như thế từ bao giờ?

Bản chóa sắp không chịu nổi ánh mắt nóng hừng hực của anh rồi!

Tình Địch không nói tiếp, lại còn giơ tôi lên cao rồi nhìn thẳng vào.

Vẻ mặt của người ấy rất nghiêm túc, lời nói cũng...

"Tiểu Hạch Đào, mày là của tao."

"Mày là chó cũng được, là cái gì cũng được hết."

"Tao sẽ bảo vệ mày, yêu thương mày, mãi mãi ở bên mày, được không?"

Tôi có chút mông lung, bản chóa được tỏ tình!!!

Không đúng, Tình Địch, anh nghĩ quẩn cái gì trong lòng!

Tại sao lại muốn ở bên một con chó...

Tuy rằng tôi là một con chó ngoan, nhưng thời gian chó có thể bầu bạn bên cạnh con người là rất ngắn.

"Vì sao không đồng ý với tao?"

Tình Địch nhíu mày, khẽ lay bản chóa.

Áu áu?

Tôi nghiêng đầu, ra vẻ không hiểu gì.

"Giả ngu sau này không có thịt ăn đâu!"

Tình Địch đột nhiên nghiêm túc.

Gấu!!!

Mày đồng ý rồi đấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!