Chương 11: (Vô Đề)

Khi Người Yêu tôi quay lại

Còn dẫn theo một người phụ nữ.

Khi thấy cặp kính râm đặc trưng của bà ta, tôi cảm thấy mặt chó của mình đang vặn vẹo.

Trước đây tôi và bà ta hục hặc với nhau rất lâu.

Lúc này gặp lại quả nhiên vẫn thấy bà ta càng đáng ghét hơn.

"Văn Khương, còn nhớ không?"

Bà ta tháo cái kính khoa trương xuống.

Để lộ ra đôi mắt giống hệt với Người Yêu của tôi.

Vẻ ngoài của Người Yêu tôi phần lớn được di truyền từ vị này.

Mặt mũi bà ta khi còn trẻ có thể gọi là diễm lệ.

Bây giờ khí thế trên người đã át bớt vẻ mỹ lệ.

Khiến người khác cảm thấy bà ấy còn cương quyết, cứng cỏi hơn cả Người Yêu của tôi.

Tôi cuống quýt nhìn về phía Tình Địch.

Trong lòng âm thầm lo lắng.

Cái bà đeo kính râm này rất lợi hại.

Khi bản chóa còn làm người đã phải chịu không ít trò hại ngầm trong tay bà ta.

Tình Địch chậm rì rì đỡ hươu cao cổ đứng lên.

Vẻ mặt thản nhiên.

Chào bà Vu.

Khóe mắt bà ấy có vài nếp nhăn, nở nụ cười ôn hòa.

"Không bận thì chúng ta cùng xuống tầng dưới uống một chén đi!"

Gâu!

Chúng tôi bận lắm.

Bản chóa vẫn chưa mua xong ổ đâu.

Đúng không Tình Địch?

Tình Địch lại không để ý đến tôi, vậy mà cũng đồng ý.

Vâng.

Ôi, tức điên!

Bây giờ tôi quay lại thiên đường ổ chóa còn kịp không?

Chị gái bán hàng còn đang chờ bản chóa!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!