Dịch: Erale
Beta: Cúc kiên cường
Lận Vô Thủy cuối cùng cũng được toại nguyện sống cùng Trương Tiện Ngư.
Hàng ngày Trương Tiện Ngư đi làm thì hắn ở nhà lướt web mua sắm, hoặc tranh thủ Trương Tiện Ngư chưa tan làm xử lý việc riêng của mình. Đến khi Trương Tiện Ngư về nhà, hắn lại cố gắng làm một cô bạn cùng phòng hiểu chuyện.
Việc nhà vụn vặt như đi chợ, nấu cơm, giặt đồ, dọn dẹp cũng khiến Lận tổng hào hứng phấn khởi, nhưng có lẽ hắn không có thiên phú ở phương diện này hoặc là quen sống trong nhung lụa rồi, nói chung là sau một lần đánh vỡ bát đĩa, nấu cơm cháy thì Trương Tiện Ngư không chịu được nữa, cấm hắn không được tới gần nhà bếp.
Lận Vô Thủy cảm thấy oan ức, hắn cũng cố gắng học hỏi lắm chứ nhưng mà làm việc nhà thật sự khó quá! Sợ Trương Tiện Ngư vì chuyện đó mà ghét bỏ, ngày nào Lận Vô Thủy cũng đỏ mắt đứng ở cửa nhà bếp, vô cùng đáng thương nhìn người bận rộn bên trong.
Trương Tiện Ngư chết lặng thu dọn mảnh vỡ chén đĩa, sau đó lại đổ cơm cháy đi nấu một nồi mới. Sau mấy ngày sống chung cậu đều thăm dò tính nết của Ngô Thủy. Đừng nhìn cô nàng xinh đẹp cao quý như ngự tỷ mà nhầm, Ngô Thủy này vô cùng hợp với câu châm ngôn "Phụ nữ đều được nặn ra từ nước", viền mắt hở chút là đỏ, nước mắt động chút là rơi, giống như cái đầm chứa nước vậy đó.
Áy náy của cậu trong mấy ngày sống chung này đều biến mất tăm mất tích, chỉ còn lại chết lặng mà thôi.
Sau khi dọn dẹp lại nhà bếp, Trương Tiện Ngư mới xoay người nói: "Lúc về có nhận hai bưu kiện chuyển phát nhanh của cô, đặt ở trên tủ giày đó."
Lận Vô Thủy đang u oán lập tức xốc lại tinh thần, viền mắt cũng không đỏ nữa, vui vẻ đi mở bưu kiện.
Sống ở đây mấy ngày, Trương Tiện Ngư đã nhận giúp Ngô Thủy không biết bao nhiêu bưu phẩm, lúc trước cậu còn tin cô nàng nói mình không có tiền. Ngay cả tiền nhà với tiền ăn cũng ngại không đòi chia đôi. Ai ngờ bưu kiện của Ngô Thủy cứ lũ lượt gửi tới, tất cả đều là váy vóc với mỹ phẩm, Trương Tiện Ngư mặc dù không am hiểu hàng hiệu lắm nhưng nhìn kiểu cách đóng gói là biết những thứ này có giá trị không nhỏ.
Những nhãn hiệu như GUCCI, SK-Ⅱ.... cộng lại có khi bằng mấy tháng tiền thuê nhà với sinh hoạt phí của cậu.
Mỗi lần nghĩ tới cậu lại đau dạ dày, sao một thằng nghèo rớt mùng tơi như mình còn phải bao nuôi một cô công chúa không có gì ngoài tiền chứ? Thế giới này đúng thật là chả tốt đẹp tý nào!!!
Mà tiểu công chúa này không biết dạ dày KingKong hay gì, một bữa ăn ba bát cơm còn nhiều hơn cậu, gạo của một tháng mà mới ăn một tuần đã chỉ còn nửa túi.
Trương Tiện Ngư vụng trộm suy nghĩ, Lận Vô Thủy đang vui vẻ mở bưu phẩm cũng không hề hay biết. Hôm nay chuyển tới hai cái váy đều chọn theo kiểu dáng trên diễn đàn góp ý, sau khi về phòng mặc thử thì yểu điệu thướt tha đi ra, nháy mắt với Trương Tiện Ngư, "Đẹp không?"
"Đẹp." Trương Tiện Ngư run rẩy khóe miệng, tranh thủ lúc hắn đi thay bộ khác thì ra ban công gọi điện thoại.
Ngày mai cậu được nghỉ, lúc trước có nói nếu phỏng vấn thành công thì mời Trương Thiếu Dĩnh ăn cơm, bây giờ gọi hỏi thăm một chút xem hắn có rảnh không.
"Alo, tiểu Ngư hả? Có chuyện gì không?" Trương Thiếu Dĩnh đang bận nên dùng vai giữ điện thoại, tay lật xem hồ sơ.
Lúc trước muốn mời anh ăn cơm? Vừa vặn ngày mai em được nghỉ, muốn hỏi xem ngày mai anh có rảnh không?"
"Được đó, ăn ở đâu?" Trương Thiếu Dĩnh day day trán, ngả người dựa vào lưng ghế, nét mặt thả lỏng hỏi.
"Ngay trên đường Trường Ninh thôi, số nhà 204 tòa số 3 khu Tử Kinh Hoa Viên, anh tới thì gọi em xuống đón." Trương Tiện Ngư cười nói.
"Chỗ nào cơ?" Trương Thiếu Dĩnh sững sờ, đột nhiên ngồi thẳng dậy hỏi lại.
"Số 204 tòa số 3 khu Tử Kinh Hoa Viên, sao vậy?" Trương Tiện Ngư nhanh nhạy phát hiện ra có gì đó không đúng bèn hỏi.
"Sao cậu lại đến đó thuê?" Trương Thiếu Dĩnh đau đầu, nghĩ tới cửa hàng tiện lợi khá gần khu Tử Kinh Hoa Viên, Trương Tiện Ngư qua đó tìm phòng đúng là rất bình thường, hắn thở dài: "Thôi, ngày mai anh qua thì nói sau."
Sau khi cúp điện thoại Trương Tiện Ngư quay lại phòng khách, thấy Ngô Thủy đã thay một bộ váy khác, đang xoay tới xoay lui trước gương. Sau khi trao danh hiệu cuồng mua sắm thì Trương Tiện Ngư lại trao thêm cho cô nàng danh hiệu cuồng yêu bản thân.
Thấy Ngô Thủy vẫn đang trầm mê trong sắc đẹp của mình chưa thể thoát ra, còn không chú ý tới sự tồn tại của cậu, Trương Tiện Ngư đành chủ động nói: "Ngày mai tôi có mời bạn tới ăn cơm, cô đừng nói gì linh tinh nhé." Nếu như giống Trịnh Thu Lâm thì Trương Tiện Ngư không biết phải nhìn mặt Trương Thiếu Dĩnh kiểu gì.
Lận Vô Thủy bĩu môi, tò mò hỏi: "Ai thế? Bạn gái của anh à?"
"Không, bạn thân của tôi."
Trương Tiện Ngư chỉ sợ cô nàng nhất thời nổi hứng làm loạn, cảnh cáo nói: "Hắn là cảnh sát, tính tình khá nghiêm túc."
Lận Vô Thủy nhạt nhẽo "hứ" một tiếng, gật đầu đồng ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!