Dịch: Erale
Beta: Cúc kiên cường
Mèo đen dường như vô cùng quen thuộc với nơi này, sau mấy lần nhảy lên nhảy xuống thì tìm được một hang núi có thể giấu người.
Nó nhẹ nhàng kêu grừ grừ cắn ống quần Trương Tiện Ngư kéo vào trong, ra hiệu cho bọn họ trốn vào.
Hai người nghe lời nấp vào trong hang động nhỏ hẹp, trong hang vừa vặn có vài khe nứt, dí sát mắt vào có thể thấy rõ tình huống trong hồ nước.
Sau khi bọn họ trốn kỹ, toàn bộ hang núi bỗng nhiên rung chuyển. Con mèo đen nằm trong ngực Trương Tiện Ngư, móng vuốt ẩn giấu dưới lớp đệm thịt thò ra, lông cổ xù lên, cuống họng khẽ gầm gừ. Trương Tiện Ngư vuốt ve lưng giúp nó bình tĩnh lại.
Chấn động này chỉ xảy ra trong chốc lát, trên vách núi phía đối diện xuất hiện một bầy khỉ nhanh nhẹn nhảy vào trong hồ. Chúng nó thi nhau kêu lên những tiếng bén nhọn, con nào con nấy như thể sắp được thưởng thức yến tiệc, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên bổ nhào về phía mãng xà đang thoi thóp.
Mãng xà nhận thấy điều gì đó, cơ thể ngập trong nước chậm rãi ngọ nguậy, cái đầu khổng lồ muốn ngoi lên khỏi mặt nước nhưng thất bại, cuối cùng yếu ớt chìm vào trong nước, sức va đập làm bọt nước bắn lên tung tóe.
Bầy khỉ kia hoặc rơi xuống người nó hoặc rơi vào trong nước, đứng gần mới thấy rõ chúng nó không hề giống loài khỉ bình thường, con ngươi đỏ như máu, hai cái răng nanh bên mép vô cùng sắc nhọn, móng vuốt như móc câu có thể dễ dàng lột vảy dày của mãng xà, cắm vào thịt mềm bên trong.
Máu tươi hòa vào làn nước, bầy khỉ thi nhau kêu gào, chúng nó vừa dùng móng vuốt xé thịt mãng xà vừa kêu không ngừng, như thể đang ăn mừng cho chiến thắng của cả bầy.
Mèo đen toàn thân xù lông, nếu không phải do Trương Tiện Ngư giữ chặt thì nó đã không nhịn được xông ra ngoài rồi.
Bầy khỉ tầm khoảng hơn hai mươi con, to lớn gần như đàn ông trưởng thành, động tác linh hoạt, chắc chắn không phải loại khỉ hoang thường thấy.
Đám khỉ thưởng thức bữa tiệc hồi lâu, chúng nó chỉ gặm nhấm phần lưng máu thịt lẫn lộn của mãng xà, đợi tới khi ăn uống no nê thì con khỉ hình thể to lớn nhất phất tay ra hiệu, những con khỉ khác tiếc nuối dừng việc ăn nuối đuôi nhau nhảy về phía bên kia vách đá. Chỉ còn con khỉ lớn nhất nhảy lên vách đá treo người lủng lẳng, nó duỗi móng vuốt móc móc bên trong khe đá, sau đó tóm được hai chùm sáng yếu ớt.
Nó cầm chùm sáng trong tay nhảy xuống lưng mãng xà, một tay kéo đầu mãng xà lên khỏi mặt nước, tay kia đưa chùm sáng yếu ớt sắp tan biến tới bên mép xà.
Lúc này Trương Tiện Ngư mới phát hiện trên đầu mãng xà này mọc ra hai cái sừng nho nhỏ. Đây là dấu hiệu sắp hóa giao long. Mà con mãng xà sắp hóa giao long này đang thoi thóp bị một con khỉ xách đầu lên.
Con khỉ rống lên một tiếng đặt chùm sáng bên mép mãng xà nhưng xà lại ngậm chặt miệng, ngay cả nhìn cũng không liếc mắt nhìn.
Con khỉ dường như rất giận dữ, nó cáu kỉnh ném hai chùm sáng sang một bên, móng vuốt cắm lên đầu mãng xà tóe máu rồi thả đầu chìm vào trong nước, bản thân trở về với bầy đàn.
Bầy vượn diễu võ dương oai một hồi trên vách đá mới quay đầu bỏ đi.
Mà hơi thở của con mãng xà bị gặm nhấm kia càng thêm yếu ớt, thân thể chìm xuống nước không nhúc nhích, chỉ có vệt máu màu đỏ loang lổ trong nước.
Hai cái tai vểnh lên của mèo đen ủ rũ cụp xuống, nó nằm vật trên khe đá, mắt mèo màu vàng mở lớn nhìn chăm chăm vào mãng xà trong hồ. Mãi đến khi chấn động do bầy khỉ di chuyển biến mất nó mới kêu thảm thiết, nhanh chóng chui ra nhảy xuống nước.
Đa phần mèo đều không thích nước thế nhưng con mèo đen này lại bất chấp nhảy xuống, nó cố gắng bơi tới bên người mãng xà, vừa sốt ruột kêu meo meo vừa thè lưỡi liếm vết thương trên lưng mãng xà vô cùng cẩn thận.
Mãng xà dường như cảm nhận được sự xuất hiện của nó. Cái đuôi yếu ớt vắt vẻo trên tảng đá hơi nhúc nhích.
"Tôi qua đó xem chút." Ánh mắt Lận Vô Thủy sâu kín liếc qua nơi bầy khỉ biến mất.
Trương Tiện Ngư gật đầu bám theo vách đá tụt xuống, cậu phải tìm được hai hồn phách sắp tiêu tan kia trở về.
Hai người chia binh hai đường, Trương Tiện Ngư mất một lúc lâu mới tụt xuống đến đáy, nham thạch gần hồ nước trơn trượt, cậu cẩn thận tìm khắp các mỏm đá, cuối cùng cũng tìm được hai chùm sáng trong một cái khe. Cậu vội vàng thả chúng vào trong bình rồi dùng phù định hồn, lúc này mới tạm thở phào nhẹ nhõm. Hoàn thành nhiệm vụ tìm về đủ hồn phách của tám người.
Giải quyết xong chuyện quan trọng, Trương Tiện Ngư mới có sức để ý con mãng xà này. Tuổi tác của nó có lẽ đã khá lớn, lớp vảy khô vàng, không biết do bị bầy khỉ hành hạ hay là do bản thân nó đã quá già yếu.
Trương Tiện Ngư ngồi xổm bên bờ vẫy tay với con mèo đen, "Tiểu hắc, qua đây."
Con mèo đang liếm láp vết thương cho mãng xà không tình nguyện quay đầu liếc Trương Tiện Ngư một cái, sau đó lại xoay người sang chỗ khác tiếp tục liếm.
Ngược lại con mãng xà kia yếu ớt động đậy, dường như muốn ngẩng đầu lên nhìn xem người nói chuyện là ai.
Trương Tiện Ngư lấy giấy phù và bút lông trong ba lô ra vẽ một tấm phù tránh nước, sau đó xuống nước dịch đầu của mãng xà lên tảng đá bên bờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!