Dịch: Erale
Beta: Cúc kiên cường
Thân hình trẻ trung nhảy xuống từ sân thượng tòa nhà mười tầng, thoạt nhìn như con diều giấy bị đứt dây lượn vòng trên không trung, sau đó rơi thẳng vào đệm khí. Vì cú nhảy quá bất ngờ nên mọi người vây xem không kịp lui xa, vài người giật mình hét lên sợ hãi.
Cậu ta ngửa mặt hướng lên trên, hai mắt nhắm nghiền, do lực đập xuống quá mạnh nên đã hôn mê. Trương Tiện Ngư nhìn từ xa phát hiện cả người cậu ta phát ra mùi xác chết nồng nặc, chỉ có vùng ngực còn có một điểm sáng nhàn nhạt đang cố gắng lấp lóe. Nhưng tia sáng rất yếu ớt, đợi đến khi bị tử khí nhấn chìm thì tính mạng của chàng trai này sẽ kết thúc.
Nhân viên y tế nhận được thông báo từ trước nhanh chóng đặt người lên cáng. Sự việc xảy ra quá đột ngột, sau những tiếng thét sợ hãi là sự im lặng chết chóc, chỉ còn lại tiếng xe cứu thương kêu inh ỏi. Mãi đến khi người mẹ của chàng trai chạy xuống bổ nhào bên xe cứu thương gào khóc thảm thiết, người vây xem mới như bị dội một gáo nước lạnh thoát khỏi sự tĩnh lặng, náo loạn cả lên.
Mọi người nhìn cặp cha mẹ đáng thương kia, trong mắt có đồng cảm cũng có cả sự tò mò không thể che giấu, bọn họ nhỏ giọng thì thầm với nhau. Đến khi xe cứu thương nổ máy, tiếng kêu dần dần đi xa, tiếng thì thào bàn tán vẫn chưa hề ngừng lại.
Trương Tiện Ngư ở phía sau nghe được không ít tin tức. Ví dụ như đây không phải là lần đầu cậu ta nhảy lầu tự sát, lại như cậu ta thích nói chuyện với không khí, hoặc là cậu ta bị trúng tà do cô bé tự sát kia quay về đòi mạng....
Trí tưởng tượng của đám đông vô cùng phong phú, sự tò mò khiến bọn họ tưởng tượng ra vô vàn tình tiết ly kỳ, sau đó phô hết ngón nghề của bản thân để kể cho những người khác nghe, người này lại nói cho người kia biết, trong quá trình lan truyền còn thêm mắm dặm muối, đợi truyền tới tai người đầu tiên kể chuyện thì đã thành một câu chuyện hoàn toàn mới, đây chính là lý do mà mọi người thích buôn dưa lê.
Trương Tiện Ngư chỉ nghe một đoạn rồi đẩy Lận Vô Thủy lên nhà. Hai người không phát biểu bất cứ quan điểm gì về chuyện hôm nay, bọn họ rửa mặt nghỉ ngơi như thường lệ, ngày mai tỉnh dậy đã là một ngày mới.
- -----
Trương Tiện Ngư ở nhà ôn tập cho kì thi sát hạch, Lận Vô Thủy lại dùng phần lớn thời gian để vi hành đến công ty xử lý công việc. Hai người chung sống vô cùng hòa hợp, trừ lúc tắm rửa buổi tối có chút phiền toái ra, còn lại thì cậu cảm thấy dường như hai người đã sống chung rất lâu rồi.
Cảm giác này thực ra cũng không tệ lắm, có một người bạn chung nhà thực ra thoải mái hơn là ở một mình, mặc dù phần lớn thời gian đều việc ai người nấy làm nhưng khi biết trong nhà còn một người bầu bạn thì mọi cô độc đều sẽ tan biến.
Ngoài thời gian học thêm, Trương Tiện Ngư còn tranh thủ vẽ một ít hoàng phù. Chủ yếu là phù bình an, phù ngũ lôi, phù kim quang. Số phù còn dư lại cậu đã dùng hết rồi. Cậu vẽ tổng cộng năm mươi tấm, chuẩn bị đem đến bệnh viện nhờ Tạ Định Tâm đăng lên app bán.
Tạ Định Tâm mặc dù biết cậu có thiên phú ở mảng vẽ phù, nhưng mà tự dưng nhìn thấy một lúc năm mươi tấm phù vẫn khiến hắn hơi bị nghẹt thở.
Thiên phú như vậy đúng là không chừa cho người ta đường sống mà.
"Nếu như yết giá một nghìn một tấm thì có đắt quá không?" Trương Tiện Ngư vẫn luôn băn khoăn vấn đề này.
Cậu cảm thấy vẽ nhẹ nhàng chả phí sức gì, vật liệu cũng không đắt, giờ bán giá cao như vậy thì thấy có chút không nỡ.
"Một nghìn còn rẻ ấy." Tạ Định Tâm sáng mắt nhìn xấp phù chú, hắn rút một tấm ngũ lôi phù lên quơ quơ nói: "Tấm ngũ lôi phù này, cậu bán một tấm năm nghìn thì cũng đầy người tranh nhau."
Ngũ lôi phù là dạng phù có lực công kích khá mạnh, lúc gặp nguy hiểm có thể phát huy tác dụng rất lớn. Tuy mạnh nhất nhưng cũng lại khó khống chế nhất, bởi vì bên trong ẩn chứa sấm sét vô cùng kinh khủng, cho nên chẳng có mấy người vẽ ngũ lôi phù.
"Tôi vẽ thì khá đơn giản lại không tốn chi phí." Trương Tiện Ngư nói ra điều mà bản thân lo lắng, "Tiền kiếm được quá dễ dàng thì tôi sẽ thấy không yên tâm."
Tạ Định Tâm ngạc nhiên một hồi, hắn lập tức bày ra vẻ nghiêm túc. Trương Tiện Ngư nói không sai, hắn đã quên mất sự nguy hiểm ẩn giấu trong đó.
Người tu đạo tranh thọ với trời, trước kia rất nhiều bậc tiền bối đều đi theo con đường khổ tu, kiêng tham kiêng dục, tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc thanh tịnh, chính vì sợ chìm đắm vào trong thế tục rồi, thời gian lâu dần sẽ đánh mất đi đạo tâm.
Do hoàn cảnh hiện nay thay đổi, người tu đạo trong thời đại mạt pháp dù có cố gắng tới đâu cũng không thể thoát khỏi miệng giếng, chỉ sống thọ khỏe mạnh hơn người bình thường một chút và biết pháp thuật mà thôi. Những đại thần thời kỳ cường thịnh trước đây thậm chí còn kết được kim đan mọc cánh thành tiên, tới ngày nay thì chỉ còn là truyền thuyết.
Cho nên bọn họ cũng quên đi rất nhiều việc.
Tạ Định Tâm trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng nói: "Giá cả vẫn không đổi dựa theo thị trường thì hơn, nhưng mà có thể thay đổi số lượng."
Hắn nói đùa: "Dù sao cũng phải cho người khác đường sống với chứ."
Hiện nay chuyên gia vẽ phù vốn không nhiều, số lượng phù chú vô cùng ít ỏi, dần tạo thành xu thế cung không đủ cầu, giá cả leo thang. Nếu như Trương Tiện Ngư đột nhiên bán một số lượng lớn phù chú, giá cả phải chăng thì sẽ dẫn tới tình cảnh tranh mua, đồng thời giá cả tụt thấp, tạo thành điều không tốt cho họa phù sư. Chẳng may gặp phải người lòng dạ hẹp hòi thì sẽ bị ghi thù.
Trương Tiện Ngư cũng nghĩ đến tình huống như thế, gật đầu tỏ vẻ đồng tình.
"Còn về sau này, cậu có thể chỉ bán xích phù và tử phù thôi. Một là hai loại phù này ít người bán sẽ không vì cạnh tranh mà đắc tội với người ta; thứ hai là người mua loại phù này phần lớn là tu giả đạo hạnh cao thâm, cậu có thể nhân cơ hội này làm thân với họ." Tạ Định Tâm chuyển đề tài, nói đến một chuyện không liên quan khác, "Sau khi đạt cấp "Uy Minh lục", mỗi lần thăng thụ, ngoại trừ phải sát hạch hoặc tích lũy điểm ra thì còn phải ra mắt.
Phỏng vấn ra mắt sẽ do "Tam đại sư" của hiệp hội đạo giáo phái tới. Họ sẽ đánh giá tu vi, tính cách, đức hạnh của người thăng thụ... Mà "Tam đại sư" bình thường đều là người tu đạo tu vi cao thâm đảm nhiệm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!