Lý chính thấy Bạch Đào đã chọn xong nhà và đất, bèn dẫn người vào thư phòng, cắt một tờ giấy vừa tay để viết khế ước: "Cháu biết chữ không? Nếu không thì gọi Dĩ An đến làm chứng cũng được."
Bạch Đào gật đầu: "Cháu biết chữ, không phiền An ca chạy một chuyến nữa đâu."
Lý chính lấy ra một bản mẫu, đưa cho cậu: "Vậy cháu xem viết thế này có được không, không có vấn đề gì thì ta chép theo."
Bạch Đào nhận lấy, cẩn thận lật xem, phát hiện mặt trên là chữ Khải phồn thể, hành văn và cách dùng dấu chấm câu có phần giống sự kết hợp giữa văn ngôn và bạch thoại. Tuy có vài chữ lạ cậu chưa từng thấy qua, nhưng liên hệ ngữ cảnh trên dưới thì vẫn có thể đoán ra được nghĩa.
Xem xong thấy phần cần viết đều đã có, cậu liền gật đầu: "Viết thế này là được rồi, làm phiền lý chính."
Khế ước viết ba bản, ký tên điểm chỉ xong, mỗi bên gồm Bạch Đào, lý chính và nha môn đều giữ một bản.
Lý chính hong khô mực, cất vào ngăn kéo: "Xong rồi, vài hôm nữa khi đến nha môn nhập hộ tịch, ta sẽ báo cháu biết."
Nhà cửa cùng một mảnh đất, cộng lại hết 7 lượng bạc, Bạch Đào xoa cái túi tiền xẹp lép, lòng hơi đau xót. Nhưng nghĩ đến việc cậu cũng coi như là người có nhà cửa ở đây rồi, lại là mua đứt bằng bạc thật, trong lòng liền nở hoa.
Một mạch vừa nhảy vừa chạy về nhà Bùi Tranh, "Bùi đại ca, huynh mau xem! Ta đã mua căn nhà ven sông rồi, còn kèm theo một khoảnh đất nhỏ ở Vịnh Trâu Nước, ngay sát bên nhà huynh đó!"
Bùi Tranh đang bận hun khói thịt, bị hai tờ giấy gần như dí vào mặt, khẽ lùi lại một chút: "Sao lại chọn mảnh đất đó?"
Mảnh đất ấy, bên trong có khá nhiều đá, lại không vuông vắn, trồng trọt không tiện. Cũng vì thế mà năm đó y không mua luôn một thể.
"He he, thì là vì gần đất nhà huynh đấy, sau này làm việc còn có người trò chuyện." Bạch Đào lắc lắc hai tờ giấy trong tay, cười ranh mãnh, "Hơn nữa, nếu ruộng nhà ta trồng không được, ta có thể lén đào ít củ quả bên ruộng nhà huynh qua ruộng mình, gọi là tráo đầu đổi đuôi."
Không hiểu làm việc sao lại cần nói chuyện, Bùi Tranh: "......."
Thấy trêu y không thành, Bạch Đào bèn kéo một chiếc ghế ra, ngồi cạnh Bùi Tranh: "Nhà ta mua cần phải sửa sang đàng hoàng mới ở được, mấy hôm nay chắc còn phải tá túc ở đây, phiền huynh rồi nha~"
"Không sao cả." Căn nhà gần bờ sông ấy, Bùi Tranh biết rõ, quả thật cần sửa sang cẩn thận.
Y đứng dậy trở mặt miếng thịt đang hun khói: "Khi nào bắt đầu sửa?"
Bạch Đào cũng đứng dậy giúp: "Ngày mai đi, đến lúc ấy còn phải mượn dụng cụ dọn dẹp nhà huynh nữa."
"Mai ta đi cùng ngươi, gọi cả mấy người Đại Ngưu nữa."
Bạch Đào cảm động, lập tức ôm chầm lấy y một cái: "Bùi đạu ca, huynh thật tốt quá đi!"
Sắc mặt Bùi Tranh tối sầm lại, nhanh chóng mà cẩn thận thoát khỏi cái ôm của cậu, cúi đầu nhìn lại vạt áo, chỉ thấy tay đối phương đen nhẻm loáng dầu do mới trở thịt, vội vã quay đi kiểm tra xem có bị dính bẩn hay không.
Bạch Đào vội vàng giải thích: "Bùi đại ca, ta có cẩn thận mà, không chạm vào người huynh đâu!"
Bùi Tranh sải bước tránh xa cậu: "Về sau không được như vậy nữa."
Bạch Đào không hiểu: "Sao thế? Cả hai đều là hán tử, huynh đệ với nhau khoác vai bá cổ chẳng phải chuyện thường sao?"
Bùi Tranh chau mày: "Ta không thích."
"Được rồi." Bạch Đào gật đầu, xem ra Bùi Tranh chẳng những ưa sạch sẽ, còn không thích thân cận da thịt với người khác.
Cậu lại nhớ đến mái nhà mình cần phải sửa: "Mái nhà bên đó ta thấy cỏ tranh chỗ nào cũng xuyên sáng, giờ còn có cỏ để lợp không?"
"Có chứ." Mùa này cỏ tranh đã khô héo, cắt về phơi thêm một hai ngày là có thể dùng.
Thấy lửa đã bốc lên, Bùi Tranh liền dội ít nước dập bớt. Hun khói thịt chỉ cần có khói là đủ, không cần lửa cháy rực.
Bạch Đào thầm nghĩ rơm rạ thì lợp mái còn tốt hơn, đáng tiếc nơi này không có. Khi đi xem đất, cậu đã để ý, toàn là đất khô, chẳng có lấy một mảnh ruộng nước. Rõ ràng có sông chảy ngang, không hiểu vì sao lại không khai hoang ruộng nước, có lẽ do khí hậu nơi này không hợp trồng lúa.
Giúp Bùi Tranh treo thịt hun xong, Bạch Đào lại thấy mấy đọt măng phơi trong sân đã khô mặt, liền đem tất cả cho vào vại, rồi đổ ngập nước muối dưa tự làm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!