Ngày hôm sau Thịnh Thừa Quang không có tới đi làm.
Tử Thời lặng lẽ thu dọn đồ của mình, định bắt đầu từ ngày mai sẽ không đến đây nữa.
Phùng Nhất Nhất chạy tới mời cô cùng đi ăn cơm trưa, thấy cô đang thu dọn đồ
đạc, cười hì hì hỏi cô: "Cậu cũng muốn đi ăn mừng sinh nhật của ông chủ
à? Đúng rồi... nhưng party không là buổi tối sao? Bây giờ cậu thu dọn,
xế chiều phải đi rồi à?"
"Cái gì?" Tử Thời sửng sốt, "Hôm nay là sinh nhật của anh ấy... sao?"
"Sinh nhật là ngày mai chứ, tối nay là Ma vương làm party để chúc mừng cho
anh ta, cậu biết không, Ma vương còn bảo tớ tới đó diễn tấu nữa, chẹp
chẹp chẹp... Tử Thời, cậu chuẩn bị quà gì tặng cho ông chủ vậy?" Phùng
Nhất Nhất hào hứng hỏi.
Tử Thời buồn bã cúi đầu xuống, không nói gì.
Sau đó Phùng Nhất Nhất kéo Tử Thời đi ăn cơm trưa, một bữa cơm cũng được
nếm mùi châm chọc Tạ Gia Thụ: Nghe nói nơi party được bố trí vàng xanh
rực rỡ lấp lánh đến nỗi có thể làm mù đôi mắt chó bằng hợp kim titan,
đại thiếu Tạ còn sai người dán nhân dân tệ lên tường.
"... Còn mời công ty bảo an nữa! Nghe nói là bởi vì sẽ có rất nhiều nhân vật quan
trọng tới tham gia, cho nên buổi tối Tử Thời cậu phải mặc xinh đẹp một
chút!" Phùng Nhất Nhất hưng phấn cổ vũ cho bạn tốt.
Tử Thời gẩy gẩy cơm trong bát, nhỏ giọng nói cho cô biết: "Anh ấy không có bảo tớ đi."
"Hả?" Phùng Nhất Nhất sững sờ, "Các cậu... Cãi nhau rồi à? Chẳng lẽ chia tay?"
Tử Thời cúi đầu không nói lời nào, Phùng Nhất Nhất nhìn dáng vẻ này của cô thì đã hiểu, xoa xoa tay an ủi cô: "Không sao, không sao, đừng đau
lòng! Đừng quên cậu còn có Tạ Gia Thụ đấy!"
Tử Thời: "..."
**
Buổi chiều, sau khi trở về thu dọn đồ xong, bàn giao công việc trong tay lại cho Phùng Nhất Nhất liền rời đi.
Phùng Nhất Nhất bày tỏ nhiệt tình muốn đưa tiễn cô, nhưng hai người mới vừa
đi tới cửa công ty, chỉ nghe thang máy ở cách đó không xa "Đinh" một
tiếng, Thịnh Thừa Quang từ bên trong bước ra, đi thẳng về phía các cô
bên này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!