Chương 43: (Vô Đề)

Lúc Trầm Hiên đi vào cực kỳ nhẹ nhàng, tuy đóng cửa cực kỳ khẽ nhưng Tử Thời vẫn tỉnh dậy.

Khi cô mở mắt, thần sắc trong mắt cực kỳ mê mang, một lát sau ánh mắt liền

thay đổi. Trầm Hiên sợ kích thích cô, không có tiến đến, đứng ở cửa nhẹ

giọng gọi tên cô: "Tử Thời?"

Tử Thời ngồi dậy, kinh ngạc nhìn Trầm Hiên hỏi: "Anh đã nói với anh ấy sao? Thịnh Thừa Quang."

Trầm Hiên ngẩn người, "Ừ" một tiếng.

"Anh ấy... có nói gì không?" Ánh mắt của cô rất sáng, vẻ mặt cực kỳ mong đợi, lại như không đành lòng.

"Là như vậy," Trầm Hiên dừng một chút mới nói tiếp: "Bây giờ bên ngoài bệnh viện đầy ký giả, nếu nói vào lúc này mà cậu ấy có thể đến..."

"Em hiểu." Tử Thời không muốn nghe tiếp, và cũng không có cách nào nghe

tiếp, cô vội vàng cắt đứt lời anh ta: "Em không quan trọng, đợi đến khi

nào ký giả đi hết em sẽ đi. Anh ấy không cần tới đây."

Mặc dù cô đã cố gắng hết sức để che giấu khủng hoảng, giả bộ bình tĩnh, nhưng Trầm Hiên sao có thể không nhìn ra?

"Tử Thời," Anh thay bạn tốt giải thích: "Thừa Quang hỏi anh tình hình của

em, cậu ấy rất lo lắng cho em, là anh nói cho Thừa Quang biết em không

sao, bảo cậu ấy không cần tới đây... Tình hình bây giờ đang gây khó dễ

cho cậu ấy."

"Là em làm khó anh ấy sao?" Tử Thời hỏi, "Đứa bé này sẽ càng làm khó cho anh ấy đúng không?"

Nhà họ Thịnh cùng nhà họ Tạ ngoài mặt tốt đẹp để giúp cho hạng mục hợp tác

giữa hai nhà cũng tốt đẹp, nhưng bên trong khẳng định là đang cố gắng

hết sức để tìm nhược điểm của đối phương, đẩy sai lầm lên đầu đối

phương. Một trận này Tạ Gia Vân không lộ mặt mũi, hoàn toàn trốn tránh,

trong bữa tiệc Thịnh Thừa Quang trước mặt nhiều người như vậy mang Tử

Thời đi, mất hết mặt mũi, hiện Tử Thời lại bị đưa đến bệnh viện... Tình

huống này xảy ra, đứa bé này có mặt khẳng định là chứng cớ rành rành gây bất lợi cho Thịnh Thừa Quang.

Trầm Hiên lo lắng đến mức ruột gan cũng thắt lại.

"Bác sĩ Trầm, nói cho em biết, là như thế có đúng không?" Tử Thời rất nghiêm túc hỏi, kiêm trì muốn nghe câu trả lời. Cô không hiểu nhưng cô thực sự rất muốn biết.

Trầm Hiên đi tới ngồi xuống bên cạnh Tử Thời,

nghiêng thân thể về phía trước, hai tay khoanh lại như đang nhớ lại

chuyện gì. Một lúc lâu sau anh mới nhẹ nhàng nói: "Từ nhỏ anh đã biết

Thịnh Thừa Quang, cậu ấy cho tới bây giờ cũng chưa từng có một lời nhờ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!