Thái độ của những người trong nội bộ nhà họ Thịnh đối với Thịnh Thừa Quang
bắt đầu dao động, không còn tin tưởng, nhà họ Tạ bên kia đang ép sát dần từng bước, nhất thời Thịnh thị bắt đầu sợ bóng sợ gió, liên tiếp có
nhiều người cố gắng liên lạc với Thịnh Minh Hoa đang ở Châu Âu. Thịnh
Minh Hoa lớn tuổi như vậy còn sinh con, ở cữ tận hai tháng, hết thời
gian ở cữ thì người bên cạnh cũng chăm sóc cực kỳ cẩn thận, cộng thêm
Triệu Hoài Chương có ý phong tỏa tin tức, đợi đến khi bà biết được,
thành phố G cũng đã vào thu.
Vốn dĩ Tề Quang thuận lợi phẫu thuật thành công, con trai mới sinh khỏe mạnh đáng yêu, Thịnh Minh Hoa đang
cảm thấy ngày trong nắng ấp, cuộc sống hạnh phúc, ngay lập tức như trời
đất tối tăm.
Dưới cơn nóng giận bà gọi điện thoại cho Thịnh Thừa
Quang, cuộc gọi vừa thông đã điên cuồng hét lên: "Lúc này cháu điên rồi
phải không?!"
"….. Cô."
"Cháu có muốn giải trừ hôn ước đi
nữa cũng phải từ từ chứ? Hiện tại là cái gì?! Tạ Gia Vân đào hố cháu
liền nhảy xuống?! Bây giờ cô ta phủi tay sạch sẽ, cháu thì sao? Cháu có
biết nhà họ Thịnh bây giờ không có bất kỳ ai có ý định bảo vệ cháu hay
không?"
Thịnh Thừa Quang cố gắng giải thích: "Tạ Gia Vân không có đào hố, cô ấy chỉ thả mồi câu."
"Vậy cháu liền ăn?!"
"Dạ, ăn."
Thịnh Minh Hoa thực sự không dám tin: "Cháu biết đó là mồi nhử mà cháu còn ăn? Thịnh Thừa Quang mắt cháu bị mù sao?!"
"Không phải," giọng nói Thịnh Thừa Quang vậy mà hết sức dịu dàng, "Chẳng qua là….. Mồi ăn quá ngon."
"….. Thịnh , Thừa, Quang!"
Toàn bộ khí thế của nữ sĩ Thịnh Minh Hoa bùng phát, trách mắng khoảng một
phút đồng hồ, Thịnh Thừa Quang vô cùng im lặng nghe hết, khi bà kiệt hơi thở tức giận mới lạnh nhạt nói: "Vốn định hỏi một chút cơ thể cô thế
nào rồi, bây giờ xem ra cô hồi phục rất nhanh. Cháu nghe nói tình trạng
của Tề Quang rất tốt, bảo bảo đâu ạ, nó khỏe không?"
Thịnh Minh Hoa không trả lời, im lặng rất lâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!