Chương 40: (Vô Đề)

Hiện tại Thịnh Thừa

Quang ra cửa cũng phải mang theo hộ vệ, tài xế lái xe từ dưới hầm để xe

lên đón bọn họ, anh kéo Tử Thời trực tiếp lên xe, sau đó trước sau là

bốn chiếc xe chở hộ vệ cùng đi ra ngoài.

Đoạn đường này đi mất

tới hơn một giờ, có đoạn đường vòng vèo, lượn vòng rồi lại lượn vòng...

Tử Thời có chút choáng váng đầu óc, tựa vào trong ngực Thịnh Thừa Quang

ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh dậy thì xe đã dừng lại ở một chỗ, Tử Thời

xoa xoa mắt ngồi dậy, phát hiện bên ngoài trời đã tối, toàn bộ hộ vệ

đứng trong gió đêm, không nhúc nhích, cũng không biết là đã đợi bao lâu.

"A... Sao anh không gọi em?" Cô quay đầu lại hỏi người đàn ông đang ngồi một chỗ xem văn kiện, oán giận nói.

"Nhìn em ngủ rất ngon." Anh vừa đúng lúc xem xong tập tài liệu cuối cùng,

khép lại tài liệu, gõ nhẹ vào cửa sổ xe, lập tức có hộ vệ mở cửa sổ xe

thay họ.

"Đi thôi." Thịnh Thừa Quang nói.

Tử Thời xuống xe đi theo sau liền phát hiện đèn đuốc sáng chói ở bốn phía, là một hội sở lớn trang trí xa hoa tráng lệ, nhìn ra phía xa, trong bóng đêm dãy núi nhấp nhô, rừng núi lớn kéo dài dằng dặc như một con dã thú an tĩnh chờ

đợi con mồi... "Đây là... Chúng ta đang ở trong núi sao?"

Thịnh

Thừa Quang từ cửa xe bên kia vòng tới, đưa tay dắt tay cô, cười nói "Ừ"

một tiếng, "Mùa này trong núi có nhiều đồ để ăn, một lát anh nói chuyện

cùng người khác, em chỉ cần ăn no thôi là được."

Oa... Tử Thời hít sâu bầu không khí mới mẻ, cảm khái than thở: "Thế ngoại đào nguyên!" (Chốn bồng lai tiên cảnh)

Như vậy cũng đã vui vẻ đến thế rồi, Thịnh Thừa Quang dắt cô đi về phía trước, lắc đầu cười.

***

Đi qua hội sở ngập tràn ánh sáng xanh vàng rực rỡ, đến lúc vào trong một

căn phòng riêng, Thịnh Thừa Quang không thể cười nổi nữa.

Ngồi

trong phòng có ba người đàn ông, có hai người trong đó Tử Thời đã thấy

qua trong bữa tiệc của Tề Quang, là Trịnh Phiên Nhiên cùng Ngôn Tuấn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!