Chương 4: (Vô Đề)

Tạ gia là một trong những gia tộc giàu có có thể đếm được trên đầu ngón

tay của thành phố G, tài sản của tập đoàn Trường Lạc được tính bằng

nghìn tỷ, đối với truyện tranh mạng mà nói hãng hoạt hình Thiên Thần là

một đại gia, đối với Tạ Gia Thụ mà nói chẳng qua cũng chỉ là một món đồ

chơi. Với cái danh hiệu cậu đội vào, đường đường chính chính ở lại

truyện tranh mạng, chính sự là tuyệt đối không làm, đi dạo loanh quanh

sống cẩu thả qua ngày. Đến lúc hết giờ làm, cậu đứng ở cửa vênh mặt đẹp

trai búng ngón tay một cái: Nếu mọi người đã thích bổn thiếu gia như

vậy, tối nay bổn thiếu gia mời khách, ăn chơi một bữa!

Cả phòng

làm việc hoan hô reo hò ầm ĩ, Tạ Gia Thụ lả lơi bước qua muôn ngàn tiếng reo hò đi tới trước mặt Tử Thời, "Cùng đi chứ, gấu nhỏ?"

Tử Thời dĩ nhiên không muốn đi, chỉ chỉ Phùng Nhất Nhất, nói dối: "Chúng tôi đã hẹn nhau cùng đi dạo phố rồi."

Tạ Gia Thụ ngoắc ngoắc ngón tay với trợ lý 24/24 của cậu: "Gạch bỏ chuyện

đó, cô không được đi dạo phố, cô phải đi chơi cùng với chúng tôi!"

Cho dù sự can đảm của Phùng Nhất Nhất nhân lên gấp mười lần nữa thì cô cũng không dám phản kháng lại Tạ ma vương, lập tức quẳng Tử Thời đi không

chút thương tiếc. Tử Thời còn chưa kịp nghĩ ra một cái cớ khác, đã bị Tạ Gia Thụ kéo ra khỏi bàn.

Mọi người reo hò nhảy cẫng chen chúc

nhau ra cửa, đúng lúc này Thịnh Thừa Quang từ bên ngoài quay về, trông

thấy Tử Thời bị Tạ Gia Thụ ôm lấy, anh tiến lên từng bước, không nói lời nào kéo người qua.

Tạ Gia Thụ không dám trắng trợn tranh giành với anh, giỡn cợt nói: "Anh Thừa Quang, bọn em đi ăn liên hoan, cùng đi nhé!"

Mọi người cũng nhao nhao phụ họa: "Ông chủ cùng đi đi! Cùng đi đi cùng đi đi mà!"

Thịnh Thừa Quang giơ tệp tài liệu trong tay lên, hỏi bọn họ: "Chúng ta tăng ca, các người còn muốn đi sao?"

Truyện được đăng tại ๖ۣۜdiễn⊹đàn⊹lê⊹๖ۣۜquý⊹đôn.

Anh nói "Chúng ta", tay nắm lấy tay Tử Thời, ánh mắt mọi người rõ ràng sáng lên, ngầm hiểu ý nhau liền hóa thành một làn sóng, cuốn đi sự lưu luyến của Tạ Gia Thụ...

Làn sóng rút đi. Phòng làm việc yên tĩnh lại,

chỉ còn lại hai người, Thịnh Thừa Quang buông lỏng các ngón tay vòng ở

cổ tay của Tử Thời.

"Có đói bụng không? Gọi đồ ăn bán bên ngoài

lên ăn nhé?" Anh không có quay đầu lại đi thẳng về phía phòng làm việc,

"Đem những thứ cô làm mấy ngày nay vào cho tôi xem."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!