Sau đó liền không có
thời gian nói nhiều. Cả hai đã lâu không thân mật, Tử Thời khéo léo nghe lời anh, Thịnh Thừa Quang hận không thể ăn hết cô vào trong bụng.
Sau lần đầu Thịnh Thừa Quang căn bản là không lui ra ngoài, cứng rắn chống
đỡ cô, lại bắt đầu động. Cả người Tử Thời đã mềm nhũn, đầu ngón tay cắn
trong miệng đã tê dại, mỗi lần anh động mạnh mẽ, cô lại cắn ngón tay
phát ra âm thanh "ừ...ừ..." mơ hồ. Thịnh Thừa Quang kéo ngón tay trong
miệng cô ra, lại đưa ngón tay mình vào.
"Cắn anh!" Giọng anh khàn khàn thô giống như ngậm cát, hơi nóng phun vào trong lỗ tai Tử Thời, cô run rẩy, anh lập tức hít khí lạnh: "Không cho phía dưới của em cắn
anh!" @@
Hôm nay Thịnh Thừa Quang đùa giỡn quả thực là lưu manh!
Tử Thời thẹn thùng khóc. Nhưng cô vừa khóc, chỗ kìm chặt anh cũng co lại theo, Thịnh Thừa Quang thoải mái đến mức da đầu tê dại, mở miệng đùa
giỡn càng thêm quá đáng, Tử Thời xấu hổ bối rối hung hăng cắn chặt ngón tay trong miệng.
Một chút kích thích này với Thịnh Thừa Quang
mà nói như thêm dầu vào lửa, anh tăng thêm lực ra vào trong cơ thể cô
rồi chợt lên đỉnh. Tử Thời trước vui thích phát ra tiếng 'hừ hừ", sau bị anh nâng lên, hai cái chân cũng cách đất, cô "Ô ô ô..." lắc đầu không
ngừng, trong miệng bị vướng ngón tay của anh, kêu không được, nước mắt
bị kìm nén cuối cùng không che giấu được hung hăng rơi xuống.
Quá đầy... Hết đợt sóng vui thích này đến đợt sóng vui thích khác, mỗi một
lần tựa như lần cuối vậy, như thể đợt sóng đánh tới này sẽ làm cô hồn
phi phách tán (hồn vía lên mây), nhưng là sau mỗi một lần lại tiếp tục
thêm một lần khác, liên tục không dứt không ngừng.
Quá nhiều vui
sướng làm cô không dám tin, phía dưới nóng hừng hực bị anh chiếm lấy, Tử Thời không thể làm gì, chỉ có thể dùng sức cắn anh.
Vậy mà Thịnh Thừa Quang lại buồn buồn cười phá lên, ngón tay bị cắn lại có thể trêu
chọc đầu lưỡi trơn nhẵn của cô. Tử Thời tự cho là mình đã rất dùng sức,
nhưng anh không đau, chỉ bất quá tăng thêm vui thích, phía dưới bị kích
thích đứng lên lợi hại.
Anh đã từng nghĩ sẽ không dễ dàng ra
ngoài, huống chi đây lại là lâu ngày xa cách mới gặp lại, lại kích thích như vậy. Càng về sau Tử Thời càng không có hơi sức để cắn anh, nằm sấp
trên cánh cửa như sắp trượt xuống, may mà nhờ có một cánh tay của Thịnh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!