Chương 35: (Vô Đề)

Tử Thời vội vã xuống lầu hệt như chạy trốn, chui vào phía sau xe, tay cô

vuốt vuốt trái tim đang nhảy thình thịch, rất lâu không nói lời nào.

Tài xế Lý quay đầu ra phía sau lo lắng hỏi: "Tiểu thư, cô không sao chứ?"

"Không có, không có việc gì," một lúc sau Tử Thời mới trả lời, ánh mắt linh

hoạt trở lại một chút, cô thở dốc một hơi nói: "Chú Lý, chúng ta trở về

thôi."

Tài xế Lý nói xong, đang muốn lái xe đi, chợt cửa xe ghế lái phụ tự động mở ra, ngay sau đó một bóng dáng cao lớn ngồi xuống.

Tài xế Lý đang muốn hét lớn làm cái gì vậy! Nhưng nhìn kĩ lại, kinh ngạc—"Đại thiếu gia?!"

Vẻ mặt Thịnh đại thiếu gia vô cùng lạnh lùng gật đầu với ông một cái, "Thuận đường đưa tôi tới Thịnh thị một chút."

Tài xế Lý theo bản năng vâng dạ liên tiếp, vội vàng lái xe đi, nhưng mà xe

vừa đi ông cảm thấy có cái gì đó không đúng—đám người giúp việc ở nhà cũ kia không muốn sống nữa sao? Đại thiếu gia ra khỏi nhà thế mà không lấy xe đưa đón?

Nhưng mà cũng không đúng, từ bệnh viện này đi ra

ngoài là một con đường riêng rất dài, lái xe ra đến lối đi bộ cũng đã

mất hơn mười phút đồng hồ, Đại thiếu gia không có xe chẳng nhẽ khi vào

là đi bộ?

Nghĩ thế nào đi nữa thì chuyện này cũng có điều kì lạ.

Tài xế Lý thỉnh thoảng liếc tới một cái, dĩ nhiên Thịnh Thừa Quang phát hiện ra, không vui hỏi: "Thế nào?"

Tài xế Lý còn chưa trả lời, rõ ràng người ngồi trên ghế phía sau đã giật

giật, đúng là lúc nói chuyện Thịnh Thừa Quang quét mắt một cái qua kính

chiếu hậu, nhưng khi cô ngẩng đầu lên phát hiện không phải nói chuyện

với mình, hoảng sợ lại cúi đầu xuống….. Cúi đầu thật thấp, như sắp chạm

xuống cả chỗ ngồi.

Bên này tài xế Lý cười làm lành: "Đại thiếu gia, nếu không tôi đậu xuống phía trước, ngài đổi xuống ngồi phía sau đi?"

Nguyên tắc là không để Đại thiếu gia ngồi trước mặt, mặc dù không biết Đại

thiếu gia đối với Tử Thời tiểu thư là thái độ gì, nhưng bên nhà cũ đã

phái mấy người bọn họ tới chăm sóc, mà Đại thiếu gia luôn luôn chăm nom

nhà cũ bên kia, vậy cũng sẽ không làm khó Tử Thời tiểu thư chứ?

"Không cần," mắt Thịnh đại thiếu gia cố tình nhìn chăm chú vào đường phía

trước, sắc mặt lạnh lùng tàn bạo như trời đông giá rét , "Phía sau không có người sao."

Người ngồi phía sau kia…. càng cúi đầu xuống thêm co lại thành một cục.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!