Chương 22: (Vô Đề)

"Buông cô ấy

ra." Ánh mắt Thịnh Thừa Quang sắc lạnh như lưỡi dao muốn giết người,

giống như muốn chém vào cái tay Tạ Gia Thụ đang nắm lấy Tử Thời, Tạ Gia

Thụ khẽ run, vội vàng thu tay về.

Tạ Gia Thụ vừa mới buông Tử

Thời ra, Thịnh Thừa Quang liền đưa tay níu lấy cổ áo lôi anh từ trong xe ra ngoài, hung hăng ném vào trong ngực hộ vệ của Tạ Gia Vân đang đứng

cạnh xe.

Sau đó anh hướng vào Tử Thời vẫn còn ở trong xe vươn tay ra. Tử Thời cho rằng anh muốn dìu cô, vừa bước ra vừa đưa tay cho anh,

thế nhưng hay tay anh ôm lấy cô, giống như ôm một đứa bé bế cô từ trên

xe xuống.

Tử Thời hoảng hốt, lúc chạm chân xuống đất còn dậm phải chân anh, cô vội vàng tránh qua một bên, Thịnh Thừa Quang ôm người đang lảo đảo lui về sau kia kéo vào trong ngực, ôm cô nhẹ nhàng vỗ sau lưng, hạ giọng thật thấp dịu dàng an ủi: "Đừng sợ, anh đây rồi."

Thật ra thì cũng không phải là Tử Thời sợ, chẳng qua là cảm thấy lúng túng—Tạ Gia Vân đang ở đây mà.

Lúc này Tạ Gia Thụ giãy giụa từ trong ngực hộ vệ áo đen ra ngoài, thò đầu

vào trong cửa xe hét lớn một tiếng với chị của mình : "Tạ Gia Vân! Chị

định mù mắt nữa à?!"

Một cánh tay mềm mại không tiếng động vương

tới—không chút khách khí dùng sức hạ xuống mặt anh một cái, Tạ Gia Thụ

bị đánh mắt nổ đom đóm, che đầu ngã vào trên xe, phát ra một tiếng thật

lớn "Đốp!"

Nhưng lúc này hộ vệ không để ý đến Tạ đại thiếu, cả hai bên đều bước một bước dài tiến đến đỡ Tạ Gia Vân xuống xe.

Tạ Gia Vân ưu nhã ung dung từ trên xe bước xuống, không để ý đến Tạ Gia

Thụ, đi thẳng tới trước mặt Thịnh Thừa Quang, cô dịu dàng lại tức giận

cười nói: "Này, Thừa Quang."

Cô không biến sắc quan sát Thịnh

Thừa Quang, thấy anh một thân tây trang, sợ là mới vừa từ nơi hội họp

nghiêm túc nào đó tới đây—nơi này cách cao ốc Thiên Thần không xa, anh

đúng là đang cùng Thiên Thần kí hợp đồng, nửa chừng vội vàng chạy tới.

Muốn chết—Tạ Gia Thụ!

Thịnh Thừa Quang cũng đang cười, giọng nói nhẹ nhàng lại thân thiết: "Đã lâu không gặp, gần đây rất bận sao?"

"Đúng thế," Tạ Gia Vân cười xinh đẹp, nhẹ giọng thở dài, "Chính là đang đau

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!