"Muốn hỏi….. sau này đứa bé sẽ như thế nào? Anh thực sự….. muốn nó sao?" Cô hỏi xong, nín thở, không chớp mắt nhìn vào mắt anh.
**
Thịnh Thừa Quang hiểu rõ nỗi sợ hãi và lo lắng của cô—đó là sẽ giống như cô
lớn lên, cô hiểu rõ cảm giác bị vứt bỏ một mình cô độc, tuyệt đối không
muốn cho đứa bé của cô trải qua một lần nữa.
"Tất nhiên". Anh đơn giản khẳng định với cô hai chữ.
Mắt thấy vẻ mặt Tử Thời đang từ đáy vực leo lên được mặt đất bằng phẳng như trút được gánh nặng, lòng Thịnh Thừa Quang mềm đi.
Tử Thời thở mạnh một hơi, thậm chí cô có chút vui mừng, nhưng nghĩ lại cảm thấy sự vui mừng này là không nên, cô thận trọng hỏi anh: "Chị gái Tạ
Gia Thụ….. không có liên quan sao?"
Thịnh Thừa Quang cười lạnh.
Ruốt cuộc cô cũng hỏi!
A! Anh còn tưởng rằng căn bản là cô không nghe chuyện anh có một vị hôn thê cơ đấy.
Thì ra là không phải không để ý, thì ra là vì đứa bé của mình cô còn có thể so đo đó.
Trong lòng anh nổi giận không cam lòng, cố ý đâm cô: "Cô ấy có thể hiểu được. Dù sao nhà chúng ta cũng có truyền thống này."
Ý Thịnh Thừa Quang chỉ tất nhiên là xuất thân của Tử Thời. Nhưng anh nói
vòng vo, Tử Thời hoàn toàn không hiểu được, huống hồ cô đã bị hấp dẫn
toàn bộ chú ý vào nửa câu trước—cô cảm thấy mình đã vì đứa bé mà tranh
thủ đến mức tốt nhất.!
Thịnh Thừa Quang cảm thấy người trong lòng thở phào nhẹ nhõm thật mạnh, thậm chí cảm xúc cũng bắt đầu trở nên tốt
hơn, ruốt cuộc anh không nhịn được nữa, kéo cô nằm trên người anh, anh
hỏi thẳng trực tiếp: "Em không suy tính qua cho chính mình sao?!"
Làm sao không biết hỏi một câu: sau này anh sẽ an an bài cô như thế nào sao?!
"Em ư….. Em không có quan hệ." Tử Thời hạnh phúc nép vào trong lòng anh, hoàn toàn không cảm thấy sau này mình sẽ có vấn đề gì.
Thịnh Thừa Quang không tin vào việc này: "Tạ Gia Vân sẽ không quan tâm nuôi
thêm một đứa bé, nhưng mà anh không đảm bảo rằng cô ấy sẽ không quan tâm em."
Cô vừa nghe lời này, quả nhiên nóng nảy—chống mình lên từ
trong ngực anh vội vàng nói: "Em sẽ không xuất hiện trước mặt cô ấy! Em
sẽ rời khỏi nơi này!"
Giọng nói cô nghiêm túc đảm bảo.
Trong bóng tối ánh mắt của cô cực kỳ sáng ngời, chói mắt khiến Thịnh Thừa Quang không nhìn nổi, nhắm hai mắt lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!