Chương 10: (Vô Đề)

Trải qua mười tám năm, "Sinh nhật vui vẻ" là câu đầu tiên.

Tử Thời ngây người nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng thầm nghĩ:

Người như anh thế này, có phải ông trời đền bù cho cô hay không đây?

Thịnh Thừa Quang, có phải dùng mười tám năm ngây ngô dại dột đó của cô để đổi lấy hay không?

Nếu quả thật là như vậy... Rất có lời!

Tử Thời nhắm mắt lại, lẳng lặng dựa vào trong lòng của anh.

Lưng cô dán vào lồng ngực của anh, hai thân thể hai nhịp đập dần dần tương

hợp, có một trái tim cùng với một trái tim khác cùng nhịp đập.

"Thịnh Thừa Quang..." Giọng của Tử Thời nhẹ như là nằm mơ, "Cảm ơn anh."

Cám ơn anh đã cho em một cái sinh nhật, sau này mỗi lần đến Tử Thời em không cần lại ảo tưởng hôm nay là không phải.

Cám ơn anh, để cho em trùng sinh một lần nữa.

Vào giờ phút này lòng Thịnh Thừa Quang tràn đầy trìu mến, không ngừng hôn

nhẹ lên trên gò má của cô, nỉ non hỏi cô: "Em muốn quà sinh nhật là

gì?".

Truyện được đăng tại ๖ۣۜdîễn⊹đàη⊹๖ۣۜlê⊹๖ۣۜqµý⊹đôn.

Cô lắc đầu, cô không muốn gì cả, được anh giữ trong ngực âu yếm ôm hôn như thế này... không có quà tặng nào hạnh phúc hơn thế này, cô đã thỏa mãn

rồi.

Thịnh Thừa Quang biết cô ngớ ngẩn—— cô giống như một tờ giấy trắng, anh tiện tay vẽ bừa lên một màu bất kỳ, đối với cô đều là màu

sắc rực rỡ.

Thật đáng thương, trong đáy lòng anh hoặc ít hoặc

nhiều có chút không đành, dịu dàng dỗ dành cô nói: "Lúc sinh nhật có thể nhận ba điều ước, em giấu một điều trong lòng, còn hai điều còn lại bây giờ nói cho anh biết".

Tử Thời dễ dụ như vậy, anh nói gì cô cũng đều làm theo, cô ngoan ngoãn nghiêm túc nghĩ, sau đó nói cho anh biết:

"Vậy... Em muốn đi một nơi rất xa. Em muốn ngồi máy bay."

Vì cô

không biết thông tin thân phận của mình, cho nên cho tới bây giờ cũng

chưa từng ngồi máy bay. Cho đến bây giờ, nơi cô đã từng đi xa là tỉnh

bên cạnh thành phố C, xe buýt công cộng năm giờ mới đến, cô không có

chứng minh thư không thể ở khách sạn, chỉ có thể đi về trong ngày, sau

khi xuống xe ở trạm xe thành phố C thì ăn hai xiên Kantō hầm[1], sau đó

năm giờ ngồi xe buýt trở về.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!