Chương 38: Nữ kiểm soát viên xinh đẹp!

Edit: Thu Lệ

Trên ngón tay Giang Hạ Sơ không ngừng có dòng nước ấm chảy qua. Hàng mi dài

của Quan Ngải run rẩy. Nước mắt cô cứ rơi. Nỗi uất ức và không cam lòng

suốt hai mươi ba năm qua sợ là đã không chịu nỗi sức nặng nữa rồi.

Không biết bao lâu, ánh đèn vẫn còn lóe, âm nhạc cũng không dừng lại, ấm áp

trên tay Giang Hạ Sơ bị gió hong khô, sau đó lông mi dài rung động, Quan Ngải mở mắt, Giang Hạ Sơ lại thấy được một đôi mắt phượng sáng lung

linh, trong suốt sáng ngời như Mặc Ngọc.

Quan Ngải, từ từ đều sẽ vứt bỏ. Cô sẽ cố gắng.

Quan Ngải cười cười với Giang Hạ Sơ, trong vẻ không có tim không có phổi vẫn còn có chút dấu vết gượng ép: "Hôm nay là một ngày đặc biệt tốt đấy,

đây lần đầu tiên trong hai mươi ba năm qua, ông già đã tổ chức sinh nhật cho mình, còn dựa vào phúc của Quan Hân, loại lễ lớn này nên ăn mừng."

Quan Ngải giơ ly nước chanh trên quầy đã uống một nửa lên, "Cạn ly."

Giang Hạ Sơ liều mình bồi quân tử, nhưng ly rượu vừa mới tới bên môi, Quan

Ngải nghẹo đầu lảo đảo hỏi: "Đây là cái gì?" Cô ăn nói không rõ, hai mắt mông lung.

Giang Hạ Sơ kinh ngạc nhìn, trả lời một câu: "Nước

chanh." Thấy hai mắt Quan Ngải hiện rõ vẻ mê ly tan rã, Giang Hạ Sơ bừng tỉnh hiểu ra, "Pha lẫn chút Absenthe."

Quan Ngải đột nhiên cười

khúc khích, miệng nhếch lên, má lúm đồng tiền lõm sâu, lời nói mơ hồ:

"Quên nói cho cậu biết, mình uống một ly cũng đổ."

Vừa dứt lời, Quan Ngải thật thực đổ người lên quầy, không có tiếng động, hô hấp nặng nề.

Giang Hạ Sơ cau mày, đẩy Quan Ngải một cái: "Quan Ngải." Không có chút đáp

lại, cô buồn bã không dứt, "Còn chưa tới một ly mà." Khó trách dùng nước chanh thay thế Absenthe, cô cũng coi như cố gắng.

Giang Hạ Sơ

lại phát hiện hai người bọn họ lại có thêm một điểm trái ngược nhau, cô

"ngàn chén không say ", Quan Ngải một ly đã gục, không đúng, là nửa ly

gục.

Ba năm bình an vô sự quả thật là kỳ tích. Chỉ có điều sau đó Giang Hạ Sơ lại cau mày, bời vì phiền phức tới rồi!

Giang Hạ Sơ sửng sốt mười giây đồng hồ, chân mày càng vặn càng chặt, đi tới,

cúi người, nâng một tay của người nào đó đang say như chết, bắc qua vai

mình, vừa muốn nâng người lên, xúc giác xa lại trên bả vai khiến Giang

Hạ Sơ đột nhiên ngẩn ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!