Chương 15: Từng bước vì mưu

Hôm nay là Vũ Hậu và "Yêu, không kết quả" ký kết hợp đồng, khí thế hừng hực.

Trên lầu 37, đầy ắp cả người.

Chỉ có thể nói, giới truyền thông thật trâu bò, chỗ nào cũng nhúng tay vào, không buông tha mỗi một tấc đất sinh ra điểm nóng nào, không, tất nhiên bản.

Trong giới nhà báo có ba quy tắc lớn: một, nắm chặt mọi gốc rễ để có kết quả; hai, chỗ nào cũng nhúng tay vào; ba, thêm dầu thêm mỡ.

Lần này mặc kệ là Vũ Hậu, Diệp Lâm, hay là Hạ, không thể nghi ngờ chính là manh mối chính dưới ngòi bút của truyền thông.

Ánh đèn tập trung ngoài đại sảnh còn sáng mạnh mẽ hơn ánh nắng gay gắt của mặt trời tháng năm. Trên đài cao hình khối rupik, thần thái Diệp Tịch lười biếng nghiêng người dựa vào, thỉnh thoảng d/đ'l'q; d lại dùng cặp mắt đào hoa yêu dị cùng ký giả "liếc mắt đưa tình" với phóng viên, lúc lại phất tay một cái. Ngồi bên cạnh là Lâm Khuynh Nghiên với nụ cười đoan trang dịu dàng lại xinh đẹp, điệu bộ an tĩnh làm cho người ta quên hô hấp.

Chỉ có thể nói, yêu nghiệt chính là lộ mà không hàm chứa, yêu tinh chính là kín đáo mà giấu diếm, đây chính là sự khác biệt. Tuy hình tượng của hai người này lệch trời cách đất nhưng lại rất xứng đôi, quả nhiên ánh mắt của người hâm mộ là sáng như tuyết, vai tình nhân thật tinh chuẩn.

Diệp Tịch và Lâm Khuynh Nghiên ngồi dựa vào vị trí bên trái, bên phải là hai người đại diện, duy chỉ có vị trí đầu não lại không có ai ngồi, khiến ký giả phát huy trí tưởng tượng của bọn họ —— đây chính là manh mối rất quan trọng nha.

Trên đài cười nói liên tiếp, dưới đài chụp hình không ngừng, ai cũng lo bận rộn chuyện của mình, đột nhiên, cả tầng lầu 37 vẫn ầm ĩ như cũ, có mơ hồ có gió lạnh thổi vào, không tự chủ yên tĩnh lại từng chút từng chút một.

Người đó là ai?

Khí thế của người này thật lớn.

Người này thâm trầm.

Người này rất đẹp trai... .

Đây chính là tiếng lòng của đại chúng, quả nhiên không thể bỏ qua cảm giác tồn tại của Tả Thành, không nói đến gương mặt đẹp trai đến cặn bã này, chỉ là một thân âm u lạnh lẽo cũng đã làm cho người ta bừng tỉnh rồi..

Các ký giả đều mở hai đôi mắt cận thị ra để dán lên người Tả Thành giống như kẹo mè xửng, đây chính là tin tức nóng hổi nha, nóng hổi thật to.

Ánh mắt Tả Thành vẫn nhìn thẳng, dẫn theo một thân lạnh lẽo như nước đá, liếc mắt hờ hững đi tới ngồi xuống ghế chủ vị, ngước mắt nhìn mà không nói.

Thần bí, thật sự rất thần bí. Đây chính là tiếng nói từ đáy lòng của anh em nhà báo.

"Bắt đầu." Tả Thành tiếc chữ như vàng.

Trợ lý đứng thẳng bên cạnh đưa tài liệu trong tay lên, sau đó lại cung kính lui ra.

Tả Thành mở ra, chỉ nhìn thấy lông mi dài rung động, lấy bút ra.

Không biết tập tài liệu đã qua tay bao nhiêu người, anh ký xong đến cô ký, sau đó lại đến anh ký.

Phóng viên dưới đài đỏ mắt, duỗi thẳng cổ nhìn từng chút, đây chính là thời khắc kích động lòng người, nhưng vẫn chưa tới thời gian đặt câu hỏi, không thể làm gì khác hơn là điên cuồng nhấn máy chụp hình trên tay.

Quá trình qua hết một lượt, các ký giả trông sao trông trăng sáng, cuối cùng cũng trông đến thời gian vấn đáp.

Bỗng chốc trở nên nhốn nháo, mấy trăm vị bạn bè truyền thông bắt đầu thay nhau ném bom vấn đề quan trọng. Một người phụ nữ bình thường đã có thể sánh với 500 con vịt, một phóng viên tối thiểu có thể sánh với 5000 con.

"Diệp Tịch, sau ba năm, là lý do nào đã khiến anh lần nữa hợp tác với Lâm Khuynh Nghiên?" Một phóng viên mặc đồ đỏ xung phong ra trận trước, đuổi sát không nghỉ, "Là lý do cá nhân, hay là có đồng cảm với điện ảnh? Hai người còn có thể hiểu ý nhau như lúc đầu không?"

Diệp Tịch cười không nói. Sử dụng ánh mắt ném bom cho người đại diện ngồi bên cạnh.

Người đại diện nào đó tiếp lời, bắt đầu khéo léo, đường hoàng: "Bọn họ hợp tác lần nữa là hưởng ứng của những người hâm mộ, cũng là xuất phát từ mong muốn của điện ảnh, về phần hiểu ý nhau, chờ phim được chiếu lên sẽ biết ngay."

Quả nhiên phía chính phủ, nói cũng giống như chưa nói vậy, không trách được người bạn phóng viên kia cũng yên lặng.

"Lâm Khuynh Nghiên, có truyền thông đưa tin, lúc đầu "Yêu không kết quả" dự định nữ chính không phải là cô, xin hỏi, làm thế nào để từ dự bị biến thành nữ chính số một? Có phải có liên quan d/đ'l'q; d đến Diệp Tịch không?" Thật là một người bạn sắc bén, lời này hỏi đúng trọng điểm rồi. Không phải muốn dò xét tình riêng sao? Đến mức quanh co lòng vòng sao?

Lâm Khuynh Nghiên vẫn mặt không đổi sắc như trước, thật sự vân đạm phong khuynh. Cô đến gần phía trước microphone: "Lúc đầu, nữ chính của bộ phim này thật sự không phải là tôi, sau đó trong quá trình quay phim diễn viên đã bị thương nên tôi mới được bổ sung thay thế, cũng coi như là vận may. Tịch Tịch chỉ đơn giản là trùng hợp." Nói xong giảo hoạt cười cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!