Chương 43: Sao Nay Em Ngoan Thế

Hoắc Kiến Trương vui vẻ nhìn ngắm Túc Kỳ, lúc này hai mắt cô đã trợn tròn, miệng há hốc vì kinh ngạc quá mức, nhất thời không nói được câu nào. 

- Tôi thật tự hào quá đi mà! Xứng đáng xin thưởng một nụ hôn đắm đuối của em hay không? Kỳ Kỳ? 

Hoắc Kiến Trương muốn lấy lòng Túc Kỳ, sáng sớm đã tự mình lái xe đi mua quà cho cô, lại còn chưa bao giờ tặng quà với phụ nữ, trong lòng bứt rứt không yên. 

Thành ra, mới tờ mờ sáng... 

- G! Tiên sư cái thằng biến thái! Xi mọi người ơi, thằng biến thái!!!.

Truyện Huyền Huyễn

Một người phụ nữ chạc ngoài năm mươi tuổi, mặc bộ đồ thể thao ngắn cũn cỡn, đang hồng hộc chạy tập thể dục trong công viên. 

Bỗng, từ sau lùm cây bên cạnh, Hoắc Kiến Trương mặc quần sooc hồng, chân đi dép hai màu, chỉ kịp đeo cặp kính đen xì, đột ngột lao vụt ra, dang hai tay chắn trước mặt bà ta. 

Từng giọt mồ hôi nhỏ lấm tấm trên trán, Hoắc Kiến Trường đưa tay quệt ngang, lắc lắc bả vai người phụ nữ, gấp gáp cất giọng hỏi oang oang: 

- Phụ nữ thích gì nhất? Phụ nữ thích gì nhất?! 

Cuối cùng, anh bị hiểu nhầm thành biến thái, suýt chút nữa liền đã bị ăn vài cái bạt tai. 

Túc Kỳ nghe xong, tâm trạng sắt đá cỡ mấy cũng không nhịn được, ngửa cổ lên trần nhà, há miệng cười sằng sặc.

Bàn tay cô còn rất tự nhiên, đập liên tục lên đùi, cười ngặt nghẽo tới nỗi nước mắt chảy giàn giụa. 

Nụ cười đắc ý trên môi Hoắc Kiến Trương cứ thế mà tắt ngấm.

Hai vành tai anh đỏ bừng, tức giận đứng phắt dậy, toan quay lưng bước đi. 

Hừ! Ông đây dốc sức đi mua quà cho em, cuối cùng chẳng những không được thưởng, lại còn bị chọc ngoáy.

Phen này quả thực lỗ nặng! 

- Anh Kiến Trương! Em đến thăm anh! À, anh có ăn hoa quả không để em gọt? 

Phương Chu Tâm cố gắng kìm nén lòng tự tôn, nắm lấy cánh tay Hoắc Kiến Trương giữ lại.

Dù cho anh có lạnh nhạt với cô như thế nào đi nữa, Phương Chu Tâm vẫn quyết tâm phải bước chân vào nhà họ Hoắc bằng mọi giá. 

Hoắc Kiến Trương đảo mắt nhìn lướt qua giỏ hoa quả để trên bàn, chỉ tay vào mấy quả kiwi, thờ ơ đáp: 

- Thế thì gọt giúp tôi kiwi! 

Phương Chu Tâm như vớ được vàng, lập tức cười tươi rạng rỡ: 

- Anh cũng thích trái kiwi hả? Em cũng rất thích, một ngày có thể ăn hết cả giỏ! 

Phương Chu Tâm muốn gần gũi Hoắc Kiến Trương một cách từ từ, bắt đầu trước những sở thích nhỏ nhất.

May mắn Hoắc Kiến Trương cũng thích ăn kiwi, trong lòng khấp khởi mừng thầm. 

Nghe Phương Chu Tâm hí hửng nói vậy, Hoắc Kiến Trương liền lạnh lùng đẩy tay cô ta ra khỏi người mình, hờ hững giải thích: 

- À không! Là Túc Kỳ thích ăn! 

Câu trả lời vô tình này đã nằm ngoài dự đoán của Phương Chu Tâm.

Hai cánh tay cô buông thõng, lén lút vội lau nước mắt, sau đó liếc nhìn Túc Kỳ bằng một sự căm hận ngút trời. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!