- Mẹ thấy chưa? Nó không xem chúng ra là gì cả!
Viên Má» tức giáºn, quay sang nhìn mẹ má»t cách Äầy bất lá»±c.
Bà Ngô Thừa thá» dà i, biết không thá» nói lại con trai, tÃnh cách cá»§a anh vá»n Äã bưá»ng từ lúc nhá», chẳng ai có thá» cản ná»i.
Bà run run nắm lấy bà n tay cứng rắn cá»§a Hoắc Kiến Trưá»ng, tháºt lòng há»i lại anh:
- Con yêu cô gái Äó và muá»n kết hôn ư? Yên tâm Äi! Mẹ sẽ không ép buá»c con nữa!
Hoắc Kiến Trương im lặng má»t lúc, lưá»t nhanh vá» phÃa phòng ngá»§, Äáy mắt ngáºp trà n tia phức tạp.
Hai mẹ con Viên Má» há»i há»p chá» Äợi câu trả lá»i cá»§a anh, cảm tưá»ng như lá»ng ngá»±c sắp nghẹn thá» Äến nÆ¡i.
- Chá» là Äá» chÆ¡i! ChÆ¡i chán thì bá», giữ lại bên ngưá»i cà ng thêm bẩn tay!
Dứt lá»i, Hoắc Kiến Trưá»ng thu tay vá», xoay lưng rá»i Äi.
Trưá»c câu trả lá»i bất ngá» nà y cá»§a anh, bà Ngô Thừa âm thầm thá» phà o nhẹ nhõm.
May mắn, Hoắc Kiến Trưá»ng chưa rÆ¡i và o tình yêu, nếu không má»i chuyá»n sẽ vô cùng rắc rá»i.
Bà kéo tay Viên Má» bưá»c xuá»ng dưá»i tầng, mừng rỡ phân tÃch:
- Không sao! Kiến Trưá»ng chá» vui vẻ qua ÄÆ°á»ng.
ÄÆ°á»£c và i bữa, nó chán lại bá»! Hôn sá»± vá»i nhà há» Phương, con vẫn nên thay mặt em trai, Äến bà n bạc lại má»t lần nữa!
Túc Kỳ nằm im trên giưá»ng, dùng chÄn quấn lại tháºt chặt cÆ¡ thá».
Cô nhắm nghiá»n hai mắt, Äiá»u chá»nh hÆ¡i thá» sao cho Äá»u nhất, tá»±a há» như Äang ngá»§ rất say.
Hoắc Kiến Trương vặn á» khóa, nhẹ nhà ng bưá»c và o bên trong.
Ãnh mắt chợt dừng lại trên tay nắm, phát hiá»n vá» trà nà y có chút ẩm ưá»t.
Anh nhìn sang Túc Kỳ Äang nằm im lặng, môi má»ng nhếch lên, cÅ©ng không há»i thêm gì nữa.
"Chá» là Äá» chÆ¡i! ChÆ¡i chán thì bá», giữ lại bên ngưá»i cà ng thêm bẩn tay!"
Mặc dù Túc Kỳ Äã cá» gắng chợp mắt, thế nhưng câu nói vô cảm nà y vẫn liên tục xuất hiá»n trong lý trà cá»§a cô.
Cô Äoán Äâu có sai, Äá»i vá»i Hoắc Kiến Trưá»ng, Túc Kỳ tháºt rẻ mạt.
Là Äá» váºt Äá» anh khá»a lấp dục vá»ng má»i khi phát tiết, Äợi Äến khi Hoắc Kiến Trương cảm thấy chán ngán thân xác nà y rá»i sẽ Äá vÄng cô Äi như Äá má»t Äá»ng rác bẩn thá»u.
Cảm thấy chiếc giưá»ng ÄÆ°á»£c lún sâu xuá»ng, sau Äó chÄn má»m ÄÆ°á»£c láºt ra.
Túc Kỳ vẫn giải vá» ngá»§, nằm yên bất Äá»ng, thế nhưng cÆ¡ thá» lại phản chá»§, cứng Äá» như khúc gá».
Hoắc Kiến Trương nằm dá»ch lại bên cạnh Túc Kỳ, vòng tay phải qua eo nhá», kéo cô nằm sát và o trong lòng mình.
- Há»m? Không cần gá»ng cÆ¡ như thế là m gì Äâu!
Anh cưá»i nhạt, dùng lá»±c láºt ngá»a ngưá»i Túc Kỳ, lại vòng chân gác lên cÆ¡ thá» má»m mại cá»§a cô.
Túc Kỳ bá» Äè nặng, ấm ức Äẩy chân anh ra.
Nhưng cái chân lá»n như ÄÆ°á»£c Äúc bằng Äá, cà ng Äẩy cà ng Äè nặng hÆ¡n.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!