- Cút! Anh là cái quái gì mà dám lên mặt ở nhà của tôi? Chuyện riêng nhà họ Vương, anh không có quyền chĩa miệng vào!
Túc Kỳ chỉ tay ra phía cổng, hàm ý đuổi Hoắc Kiến Trương ra khỏi nhà mình.
Khóe môi anh nhẹ nhàng co giật, một tia tàn ác lộ rõ trên mi.
Anh giơ tay, búng nhẹ.
Utan nhận tín hiệu, không nói không rằng, quay người trở ra phía xe đỗ ngoài cổng.
Túc Kỳ còn chưa hiểu anh muốn làm gì, Hoắc Kiến Trường liền quay sang phía Vương Túc, lạnh nhạt buông ra một câu:
- Bệnh tình của bà Vương, mặc dù đã khá hơn, nhưng làm thế nào bây giờ, các bác sĩ phụ trách chữa trị cho bà ấy sắp bị đuổi việc rồi!
Ông Vương ngây ngốc nhìn anh, lắp bắp hỏi lại:
- Cậu nói cái gì vậy? Họ bị đuổi việc thì sao chứ? Cả bệnh viện hàng trăm người như thế, chẳng lẽ không có một ai chưa được cho vợ tôi ư?
Lông mày Hoắc Kiến Trường chợt nhếch, gương mặt kiêu hãnh, tràn ngập nét tự đắc tàn độc:
- Ai chữa cho bà ta, tôi lập tức đuổi việc!
- Hoắc Kiến Trường! Anh bị điện hả?
Túc Kỳ tức giận lao đến, vung tay đấm một đường thật mạnh lên mặt anh.
Hoắc Kiến Trương không tránh khóe môi lập tức chảy máu.
Mọi người đều im lặng phăng phắc.
Trước sự việc hỗn độn xảy ra bất ngờ, không một ai đủ bình tĩnh để đối mặt với nhau.
- Cậu ta...! Rốt cuộc cậu ta là ai?
Ông Vương lắp bắp, quay sang hỏi con gái.
Vương Tử San loạng choạng bước đến cạnh cha, không dám tin chị gái còn đấm cả anh trước mặt bao người.
Không đợi Túc Kỳ trả lời, từ phía xa xa, một đoàn xe oto hạng sang đủ loại, đi đầu là chiếc Bugatti La Voiture Noire màu xanh đen kiêu hãnh, tiếp sau là dàn Maybach và Lamborghini Sian, nối đuôi nhau dùng lại trước cổng nhà Túc Kỳ.
cửa xe đồng loạt mở ra.
Thuộc hạ của Hoắc Kiến Trương bước xuống, dàn thành hai hàng thẳng tắp, cúi đầu chào
anh từ phía xa.
Utan gật đầu, hướng về phía Hoắc Kiến Trường, nói lớn:
- Thừa tướng! Chúng tôi đã chuẩn bị xong!
Thực chất, khi Hoắc Kiến Trường tìm về thôn nhỏ của Túc Kỳ, đoàn vệ sĩ đi theo anh được bố trí đậu xe ở một nơi khác để tránh gây ồn ào cho người dân.
Chỉ tới khi nhận lệnh, tất cả bọn họ mới được phép đánh xe vào đây.
Người dân xung quanh cảm thấy tò mò, lần lượt kéo nhau lũ lượt tới xem, liên tục chỉ trỏ, bàn
tán.
Tử San bị cảnh tượng kinh thiên trước mắt làm cho sốc nặng, chỉ biết há miệng, hết nhìn về phía Hoắc Kiến Trường lại nhìn về phía dàn xe và vệ sĩ tiền tỉ, chân tay như muốn rụng rời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!