Chương 8: (Vô Đề)

Du đại nhân buồn bực, không nói gì.

Trên đường ra khỏi cung, Du đại nhân cứ cúi đầu không nói lời nào.

"Sao vậy Du đại nhân?"

Du Hựu Thanh liếc xéo ta một cái, mím chặt môi không nói gì.

"Được rồi, vậy ta cũng thấy Trương sinh không đẹp trai bằng Lý sinh, ngài thấy sao?"

Môi Du đại nhân mím chặt hơn nữa.

"Nhưng mà, bản cung lại thấy có một người ở đây còn hơn xa hai vị kia. Người đó dung mạo tuấn tú, phong độ ngời ngời, khiến người ta phải lòng."

Ai?! Du Hựu Thanh nhịn không được ngẩng đầu nhìn ta.

Và bắt gặp ánh mắt mỉm cười của ta.

Mặt Du đại nhân lại đỏ bừng.

Hắn liếc nhìn các cung nữ, rồi đột nhiên kéo ta vào một góc khuất, cúi xuống, để trán mình chạm vào trán ta.

Lần đầu tiên hắn gọi ta là Chiêu Chiêu.

Hắn nói:

"Chiêu Chiêu, nàng đừng nhìn người khác. Bọn họ đều không bằng ta."

Nói rồi, hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khóe môi ta, nhỏ giọng nói, như đang hờn dỗi: Nàng là của ta.

Những ngày tháng yên bình chưa được bao lâu, Diêu gia đã phái người đến gặp ta. 

Nhờ có quan hệ với mẫu hậu, ta còn phải khách sáo gọi một tiếng dì.

Thế gia quả nhiên là cáo già, Diêu phu nhân làm ra vẻ đến thăm cháu gái, thậm chí còn không gặp mặt tiểu hoàng đế, chỉ uống một chén trà rồi cáo lui.

Để đề phòng bất trắc, ta và Du Hựu Thanh đã bàn bạc và quyết định phải kín đáo hơn nữa.

Hiện giờ trên triều đình, tiểu hoàng đế chỉ có Du gia cùng với phái bảo hoàng miễn cưỡng chống lại các thế gia.

Du Hựu Thanh không thể vào lúc này làm phò mã của ta, nhất là khi bị ép buộc.

Vì vậy, Du đại nhân không còn được ôm hôn mỗi tối nữa.

Du đại nhân rất buồn bực, bèn dẫn theo một đám người dưới trướng mình, phát huy truyền thống của các văn thần, trước tiên là châm chọc khiêu khích trên triều đình, sau đó lại dùng tấu chương để tố cáo, ám chỉ, tan triều còn lén lút viết bài, mỉa mai các quyền thần thế gia cấu kết với nhau.

Fanpage chính thức:

Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Điều quan trọng là văn chương của họ thật sự rất hay, từ phú, thơ, truyện, ca dao, cái gì cũng có, mà bút danh thì thay đổi xoành xoạch, muốn bắt cũng không được.

Trong một khoảng thời gian ngắn, văn học hiện thực nước ta phát triển mạnh mẽ, đời sống văn hóa tinh thần của người dân được nâng cao.

Thế gia đương nhiên không chịu thua kém, hai phe trên triều đình đấu đá nhau kịch liệt.

Ta và tiểu hoàng đế ngồi ở trên cao, thừa cơ hội mà đục nước béo cò, thỉnh thoảng còn thêm dầu vào lửa cho vui.

Nhưng ta không ngờ báo ứng lại đến nhanh như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!