Cả ngày hôm đó sau khi gửi thư, Du Hựu Thanh đều tâm không yên, lần đầu tiên hắn hoài nghi bản thân.
Hắn nghĩ, Du Hựu Thanh, ngươi thật sự quá tệ.
Nhưng Du Hựu Thanh tệ hại như vậy, lại nguyện ý vì Triệu Chiêu mà cố gắng thay đổi, trở nên tốt hơn để nàng thích hơn một chút.
Fanpage chính thức:
Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Thật hy vọng nàng nguyện ý chờ hắn.
Nhưng Triệu Chiêu đã không chờ đợi.
Nàng từ bỏ rồi.
Mấy ngày đó Du Hựu Thanh bị tổ phụ phạt quỳ ở từ đường.
Thước của tổ phụ đánh từng gậy lên người hắn, thất vọng và tức giận nói:
"Hựu Thanh, ngươi học bao nhiêu năm sách vở chỉ học được thứ tình cảm nam nữ ủy mị thôi sao?"
Du Hựu Thanh nói không phải, con vẫn nguyện ý trở thành người Du gia cống hiến cho giang sơn, nhưng con cũng muốn trở thành Du Hựu Thanh si mê dung nhan nàng.
Cái trước là chí hướng cả đời, cái sau là niềm vui đời này.
Có lẽ khó mà trọn vẹn cả đôi đường, nhưng hắn lần đầu tiên trong đời muốn phản nghịch thách thức quy củ như vậy.
Du Hựu Thanh cho đến khi bị đánh ngất đi cũng không chịu nhượng bộ.
Hắn chỉ mơ mơ màng màng nghĩ, không được, ta vẫn chưa nói với công chúa tâm ý của ta.
Cho dù nàng chỉ e lệ nhìn ta một cái, ta cũng nguyện ý vượt mọi khó khăn gian khổ mà bước tiếp.
Nhưng Triệu Chiêu không bao giờ đến Ngự thư phòng nữa.
Những món quà tặng nàng, cũng bị trả lại về tay Du Hựu Thanh.
Du Hựu Thanh bị phạt theo gia quy không khóc, bị cha mẹ tổ phụ trách mắng cũng không khóc, lại vào lúc đó ngây người rơi lệ.
Hắn biết nàng cũng có nỗi khổ tâm, có lẽ là vì tiền đồ của hắn, cũng có lẽ là vì bản thân nàng.
Nhưng tại sao không đến, dù chỉ là hỏi han hắn một câu?
Đừng như vậy, như thể chỉ có một mình hắn chìm đắm trong giấc mộng đẹp hư ảo này, tự mình cảm động và yêu sâu đậm, cuối cùng không thể thoát ra, diễn một vở kịch một người.
Người kia lại ngay cả việc vỗ tay khi kết thúc màn biểu diễn cũng không muốn.
Du Hựu Thanh cảm thấy ấm ức.
Du Hựu Thanh nhìn công chúa của hắn nắm tay tiểu hoàng đế bước lên vị trí cao.
Nàng hơi ngẩng cằm lên, lưng thẳng tắp, giống như một con phượng hoàng đang dang cánh.
Mọi người đều nói công chúa Đoan Dương tâm cơ sâu nặng.
Tranh giành ngôi vị hoàng đế một cách đẫm máu, vậy mà nàng lại ở phía sau màn, dựa vào thân phận nữ nhi mà trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Tổ phụ do dự bảo hắn đi dò xét ý tứ của công chúa, lo lắng nàng soán ngôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!