Trần Vụ sửng sốt ngơ ngác: "Mua hoa à?"
Anh nhìn hoa hồng rực rỡ trước mắt, "Chẳng phải trước đây em nói mình không giống người sẽ mua hoa…"
Mặt anh bị hai ngón tay miết, Yến Vi Sí nghiến răng áp sát tai anh: "Đừng nhắc chuyện cũ với em."
"Không nhắc không nhắc." Trần Vụ một tay nhận khoai nướng, một tay ôm hoa hồng, "A Sí, cảm ơn em đã tặng hoa cho anh.
"Ánh đèn đường chiếu vào mắt anh, như một dải ngân hà có thể làm con người ta say đắm. Yến Vi Sí bất mãn nghiêng đầu:"Là bạn trai chứ không phải đối tượng xem mắt, cần nói cảm ơn à?"
Trần Vụ ngẩn ngơ: "Thế anh nói gì?"
"Nói thích.
"Yến Vi Sí liếc anh, bày dáng vẻ vốn không hề tức giận nhưng cứ muốn được dỗ dành đấy. Trần Vụ nghiêm túc gật đầu:"Anh rất thích.
"Yến Vi Sí ho khan, thật sự không kìm nổi mà ôm anh vào lòng. Những cây thông Noel trang trí vẫn đang được bày biện trước các cửa hàng, ngọn đèn nhỏ tỏa sáng lấp lánh, phụ huynh cho con cái đứng cạnh chụp ảnh, Thủ Thành tối nay có thêm vài phần khói lửa nhân gian. Hai tay Trần Vụ đều cầm đồ:"Anh thế này không ăn được khoai lang mật, bỏ hoa vào trong túi giấy trước đi."
Anh vừa dứt lời thì thấy Yến Vi Sí ném túi giấy vào thùng rác gần đó.
"…"
Trần Vụ đành phải ôm hoa, cánh hoa tươi tắn lặng lẽ nở rộ trong gió.
"Nhưng anh muốn ăn khoai lang, thơm quá, chắc chắn ngon lắm.
"Trần Vụ nâng nâng túi nilon móc trên ngón tay, khoai lang mật bên trong đang không ngừng tỏa ra mùi thơm, như thể yêu tinh đang dụ dỗ tăng nhân. Yến Vi Sí đút hai tay trong túi áo gió, không nhanh không chậm nói:"Muốn em đút thì cứ việc nói thẳng."
Trần Vụ: "Anh không…" Anh mím môi, nhanh chóng nhìn Yến Vi Sí một cái rồi rũ mi, "Thế em đút anh đi."
"Làm nũng cái gì.
"Yến Vi Sí dẫn anh đi tìm một nơi có thể ngồi. Chỗ đèn đường không chiếu tới, Trần Vụ và Yến Vi Sí ngồi trên băng ghế dài, bọn họ có thể thấy rõ người qua đường đi tới đi lui, nhưng mọi hành động của họ lại ẩn trong bóng tối. Yến Vi Sí bóc lớp vỏ trên cùng của củ khoai lang nướng, dùng thìa nhựa khoét một miếng lớn, sau đó hắn thoáng dừng rồi bỏ lại một phần. Nếu đút quá nhiều thì chẳng phải chỉ chốc lát đã đút xong à? Hắn sẽ ngu ngốc như vậy? Yến Vi Sí đưa một thìa khoai nhỏ đến bên miệng Trần Vụ:"Ăn đi."
"Sao không cho nhiều một chút?
"Trần Vụ nói xong liền há miệng, thịt khoai lang mật vàng cam tan chảy giữa môi răng. Anh ăn vui vẻ, đôi mắt cong cong,"Còn ngọt hơn lần trước."
Yến Vi Sí xúc cho anh thìa thứ hai: "Nguyên nhân?"
"Nguyên nhân à…" Trần Vụ tự hỏi, "Có thể là do chủng loại khác nhau, một số khoai lang bột bột khô khô, lại có loại ngọt ngào dẻo dính, hơn nữa cũng có liên quan tới thời gian nướng…
"Càng nói tiếp, oán khí bên cạnh càng trở nên mãnh liệt. Trần Vụ:"… Vì có bạn trai đút."
Yến Vi Sí nhíu mày: "Hở ra là nhắc tới bạn trai, nóng lòng muốn để cả thế giới biết, hài lòng đến vậy à?"
Trần Vụ dịch mông, cách xa hắn một chút.
"Muốn đi đâu?" Yến Vi Sí dùng một tay kéo anh về bên cạnh mình, "Không ăn khoai mật nữa hả?"
"Ăn.
"Trần Vụ ôm hoa hồng áp sát tới, cắn chiếc thìa trên tay hắn. Yến Vi Sí đột nhiên lĩnh hội được cái gì gọi là tình yêu thuần khiết, đây còn không phải là thuần khiết sao, đây còn không phải là tình yêu sao? Không ai xâm nhập vào thế giới như xuân như hạ này. Sự huyên náo rực rỡ và cơn rét lạnh nơi đầu đường cuối phố đã bị ngăn cách bên ngoài. Trần Vụ ăn xong khoai lang mật, toàn thân ấm áp. Anh liếm sạch vị ngọt trên miệng:"A Sí, đừng chỉ đút anh, em cũng ăn đi."
Yến Vi Sí ăn miếng nhỏ còn sót lại trên thìa: "Cái này gọi là hôn gián tiếp.
"Trần Vụ hạ bàn tay đang đẩy kính xuống. Yến Vi Sí thản nhiên bóc hết vỏ khoai mật:"Đã gián tiếp rất nhiều lần rồi, anh không muốn nếm thử trực tiếp à?"
Hồi lâu sau Trần Vụ mới đáp: "Em cũng không phải trái cây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!