Ngoại trừ Trần Vụ không có lý lịch gì, những người khác toàn có gia thế hiển hách.
Bao gồm hai người đàn ông đang thân mật nồng nhiệt trong nhà vệ sinh.
Nhân viên công tác tới gõ cửa phá hỏng cuộc vui của họ, họ vừa chửi rủa vừa chỉnh lý trang phục.
"Tôi muốn đến khách sạn, cậu lại cứ đòi tới nhà vệ sinh, giờ thì hay rồi, lãng phí thời gian."
"Sau khi đi vào, anh bám luôn lên người tôi còn gì."
"Uống nhiều quá."
"Xì, lát nữa tôi còn có xã giao, hẹn lần sau nhé."
"Cộc cộc."
Tiếp đó là tiếng khoá cửa chuyển động.
Hai người liếc nhau, nhân viên công tác phát hiện cửa khóa trái thì sẽ không ngu ngốc đến mức không biết gì, lúc này xông vào đâm đầu vào chỗ chết, trừ phi có người yêu cầu.
Người nọ ở trong nhà vệ sinh, còn là khách quý của nhà họ Hoàng, có quyền lên tiếng nhất định.
Không loại trừ khả năng đến làm việc giống họ.
Chỉ cần họ ngồi xổm xuống tìm chân là có thể biết được số người. Nhưng họ đều là nhân vật có uy tín có danh dự, không làm ra được loại hành vi thấp kém này.
Cậu ấm nhà giàu vừa lấy lại vẻ ngoài đạo mạo bước đến buồng vệ sinh đầu tiên, dùng giày da đá vào cửa: "Lăn ra đây."
"Làm mất mặt người có học thức."
Người còn lại không đồng tình với cách làm thô bạo này, "Chúng ta đã làm phiền người khác, nên nói xin lỗi mới đúng."
Y nhẹ nhàng nói, "Đừng làm lớn chuyện, cậu không biết xấu hổ, nhưng tôi vẫn cần thể diện đấy."
"Hôm nay tôi nhất định phải xem xem là thần tiên phương nào.
"Cậu ấm chỉnh lại bộ tây trang rồi đá lên buồng vệ sinh thứ hai. Ở buồng cuối cùng, Yến Vi Sí vẫn giữ tư thế trán chống trán với Trần Vụ. Hơi thở có chút dồn dập của Trần Vụ phả lên cằm Yến Vi Sí."Hoảng cái gì, chờ đấy.
"Sau khi thì thầm khe khẽ xong, Yến Vi Sí mở cửa ra ngoài. Cả hai người kia đều rất bất ngờ. Cậu ấm cười giả lả:"Yến tiểu thiếu gia, là cậu à?"
Yến Vi Sí đi rửa tay: "Đã có tuổi rồi mà không tự kiềm chế được bản thân à? Giao phối ở ngay nơi bẩn thỉu này."
Hai người mới hơn hai mươi: "…
"Bọn họ quan sát người thiếu niên, từ mức độ sạch sẽ của quần áo và trạng thái của hắn có thể nhìn ra, buồng vệ sinh cuối cùng không giống như bọn họ nghĩ. Thật sự là một mình đi vệ sinh, nghe không nổi chuyện kia. Yến Vi Sí liếc cậu ấm, nheo mắt:"Một vài tình nhân khác của anh cũng tới đây, nhỏ tuổi mới thành niên, lớn tuổi tới trung niên.
Hay là tôi bảo thằng bạn nối khố của tôi chuẩn bị cho bọn họ một bàn mạt chược nhé?
"Sắc mặt cậu ấm thay đổi, vì nguyên nhân thân phận nên mối quan hệ với người tình trung niên vô cùng bí mật, tại sao tên phế thái tử này sẽ biết, là do hai người bạn thân tiết lộ cho? Không còn thời gian suy nghĩ nhiều ở đây, cậu ấm kéo người kia rời đi. Yến Vi Sí ra hiệu nhân viên ngoài nhà vệ sinh rời khỏi rồi nói với buồng cuối cùng:"Ra đi."
Trần Vụ đẩy ra cánh cửa khép hờ: "A Sí, làm sao cậu biết tình nhân của người ta là ai?
"Yến Vi Sí không còn vẻ tôn quý và ưu việt vừa chảy ra từ trong xương, hắn trở về làm cậu thiếu niên bình thường có thể cùng ăn buffet với Trần Vụ. Hắn đáp ngắn gọn:"Nói bừa đấy."
"Thực ra không thể nói là giới này loạn, mà là người loạn." Trần Vụ mở miệng.
"Ừ." Yến Vi Sí nhìn anh, ánh mắt ẩn chứa vài phần hậm hực bị đè nén, "Giới gay có người một tuần bảy ngày hoạt động tập thể, có người lại theo Plato."
Trần Vụ đi đến chiếc sô pha sát tường của nhà vệ sinh, Yến Vi Sí ở sau lưng anh nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!