Ngày hè kéo dài, lúc Trần Vụ rửa mặt xong rồi lên giường, nơi chân trời có một vệt trắng nhạt xuyên qua. Anh không chờ Yến Vi Sí, mà vừa chạm đầu xuống gối liền ngủ thiếp luôn.
Yến Vi Sí lén lén lút lút chẳng khác gì tên trộm đột nhập trái phép trong chính ngôi nhà của mình. Hắn vừa tắm nước lạnh, nhưng bước vào phòng ngủ lại cảm thấy nóng. Hơi nóng tràn ra từ trong mạch máu, trái tim, não bộ, tụ thành cảm giác nóng cháy bức bối không phù hợp với trẻ nhỏ.
Nhiệt độ trong phòng giữ ổn định, người trên giường đắp chăn mỏng, chìm trong giấc ngủ say.
Giường rất lớn, dư lại hơn một nửa diện tích.
Yến Vi Sí đi đến ngồi xuống chiếc ghế dài đặt cuối giường, chỉ mặc quần boxer đen, đôi chân dài bắt chéo nhau. Trong màn đêm yên tĩnh, hắn không chút kiêng dè mà nhìn chằm chằm vào niệm tưởng, dục vọng, cùng tương lai của mình.
Có rất nhiều điều thực tế và những yếu tố không rõ ràng, không xác định, đang nằm vắt ngang trên con đường, nhưng hắn chỉ muốn nhìn người này, không thể bỏ lỡ, cũng sẽ không buông tay.
"Trần Vụ." Yến Vi Sí thấp giọng gọi.
Không có phản hồi.
Giường lún sâu, Yến Vi Sí mặc quần đùi thể thao nằm bên cạnh Trần Vụ, nắm chặt bàn tay anh gác trước người rồi ôm vào lòng mình, chậm rãi lần theo từng đốt từ đầu ngón tay trở xuống.
Ngủ sâu như thế, tin tưởng hắn như thế.
Đừng nói đến hôn trộm sờ trộm, hắn còn có thể làm chuyện càng quá mức hơn, chuyện mà đàn ông có thể làm.
Đồ ngốc.
Yến Vi Sí giữ sắc mặt bình tĩnh, song đôi mắt đỏ lên vì kiềm chế, cơ bụng nhẫn nhịn nóng bỏng căng cứng.
Nếu yêu thích sau tuổi ba mươi hoặc là lần thứ hai yêu thích ai đó, thì có lẽ sẽ dễ chịu hơn chút.
Thế nhưng đây lại là lần đầu tiên thích một người, còn ở độ tuổi thiếu niên dễ bốc cháy dễ nổ tung.
Khi Yến Vi Sí phục hồi tinh thần, chân đã gác trên người Trần Vụ, biên độ mà lớn hơn là cả người đều đè lên rồi.
Trần Vụ không bị đánh thức.
Chiếc giường này vững chắc rộng rãi, không giống giường nhỏ ở căn nhà thuê tại đập chứa nước, Yến Vi Sí cũng không có cách để chen chúc.
Yến Vi Sí suy nghĩ lung tung đủ chuyện, dựa theo đồng hồ sinh học của người này, lát nữa là sẽ tỉnh rồi.
Yến Vi Sí dự định nằm thêm phút chốc rồi sang bên kia đắp chăn của mình.
Không thể vì sảng khoái nhất thời mà dọa người ta chạy được.
Một giây trước khi Yến Vi Sí ngồi dậy, người đang ngủ say ở bên bỗng trở mình, vùi đầu vào cổ hắn.
Miệng hơi hé, hơi thở ấm áp phả vào xương quai xanh của hắn.
Yến Vi Sí: "…
"Sắc tức thị không, không tức thị sắc, sắc tức thị không, không tức thị sắc(1). (1) Trích từ Bát Nhã Tâm kinh,"Sắc bất dị không, không bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc" nghĩa là: "Sắc không khác với Không và Không cũng không khác với Sắc. Sắc chính là Không và Không cũng chính là Sắc". Sự vật, sự việc vừa là nó mà cũng vừa không phải là nó.
Sắc chính là Trần Vụ, Trần Vụ chính là…
Đệt.
Yến Vi Sí thở dốc nặng nề đẩy anh ra, sau đó nhảy xuống giường đi vào phòng tắm.
Vô cùng chật vật.
Tối qua Trần Vụ thức khuya ngồi máy bay, song buổi sáng vẫn dậy vào năm sáu giờ, anh gần như chỉ ngủ hơn một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!