Triệu Tiềm nhướng mày khi nhìn thấy thông tin liên lạc của người nhận trên gói hàng: "Đây là người quen cũ của tôi.
"Dứt lời, cô định nhập dãy số gọi điện thoại. Yến Vi Sí mở trò chơi, đột nhiên nói:"Cậu đích thân đi."
Triệu Tiềm sảng khoái đáp: "Được."
Lòng hiếu kỳ của mọi người trong lớp đều bị thu hút bởi gói hàng đó.
Ai may mắn thế, chuyển phát nhanh rơi vào tay anh anh Sí, chị Tiềm tự mình đi thông báo.
Hơn nữa…
Thật sự không cần phải chạy chuyến này, một cuộc gọi là có thể giải quyết được.
Sao anh Sí như kiểu đột nhiên nhớ ra có lúc nào đó chị Tiềm làm hắn không thoải mái, nên mới lâm thời đổi ý phái cô đi…
Lý gì đó kia tên là Lý Tiêu, là một chị đại khác của nữ sinh Tây Đức, nước giếng không phạm nước sông với Triệu Tiềm.
Hai người học cùng tiểu học, cùng cấp hai, cùng trung học nghề.
Ai làm vua người nấy.
Bên trên là hiện tượng bề ngoài.
Thực tế cha Lý Tiêu làm ở phòng Giáo Vụ Tây Đức, thấp hơn cha Triệu Tiềm một chút, chính cô nàng cũng không vượt được Triệu Tiềm, trong lòng vẫn luôn khó chịu.
Điều phiền nhất là từ nhỏ đến lớn, người xung quanh luôn so sánh cô nàng với Triệu Tiềm.
Nói gì mà hai mỹ nữ mỗi người mỗi vẻ, lần nào bầu chọn hoa khôi trường, cô nàng đều ít hơn Triệu Tiềm mấy phiếu.
Quanh Lý Tiêu không thiếu người theo đuổi, nhưng cô không yêu đương với ai, bất luận là đàn ông trưởng thành giàu có hay là chàng trai tươi trẻ ngon miệng, đều chỉ là chướng ngại vật trên con đường gây dựng sự nghiệp ở Tây Đức của cô.
Dẫu là Yến Vi Sí có thực lực mạnh mẽ khiến cô nàng tán thưởng, cũng chỉ dừng ở mức có thể so tay.
Cô nàng không có hứng thú với bất cứ điều gì khác. Điều cô yêu thích chính là, vượt qua Triệu Tiềm.
Tối hẹn đánh nhau ở cổng trường, cô có mặt tại hiện trường, sấn lúc loạn đánh lén Triệu Tiềm vài cái, nhưng cũng không chiếm hời mấy.
Vốn định chờ đến hoạt động thường lệ "bày ra phong thái chân chính" vào ngày kết thúc học kỳ, cũng là thời điểm khối Mười dĩ hạ phạm thượng, tìm khối Mười Một Mười Hai giao chiến, cô nàng sẽ hành động sau, ai ngờ lại bị cấm động thủ trong trường.
Lý Tiêu đang bứt rứt thì phòng bảo vệ trường gọi điện tới, bảo cô nàng tan học đi lấy hàng. Người báo cho cô nàng không có sự giảo hoạt nhạy bén của dân già đời ngoài xã hội, nghe là nhận ra kẻ mới tới.
Người của Triệu Tiềm.
Xem như đụng vào họng súng, cô nàng muốn nhân cơ hội này trút giận lên đối phương.
Vì thế đã gọi người chơi đùa với anh.
Còn chơi thế nào, chơi bao lâu, Lý Tiêu không quan tâm. Cô nàng phát phiền vì chị em thất tình muốn chết muốn sống nháo ầm ĩ, một mình trốn trên sân thượng hút thuốc.
Triệu Tiềm tìm được cô nàng, đầu tiên là liếc tàn thuốc đầy đất, sau đó mới nói ra mục đích tới đây: "Anh Sí tìm mày."
Khuôn mặt trẻ trung búng ra sữa của Lý Tiêu lộ rõ sự kinh ngạc. Cô nàng nhảy khỏi lan can, ném tàn thuốc đi, dùng đế bốt Dr Martens nghiền nát nó rồi rời khỏi sân thượng.
Triệu Tiềm rất ngầu rất hiên ngang, còn Lý Tiêu tóc ngắn mặt tròn loli, không giống như dáng người phẳng của Triệu Tiềm, những đường cong của cô nàng rất đầy đặn.
Lần đầu tiên bọn họ đi cùng nhau, ai nấy trông thấy hình ảnh này đều không khỏi lén chụp ảnh lưu niệm.
Đây có thể coi là một sắc màu nồng đậm rực rỡ trong lịch sử Tây Đức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!