Chương 455: Đã ký khế ước bán thân

Chủ nhân, ngài đừng như thế... Chuyện ngài muốn biết những gì đã xảy ra trong quá khứ không hề sai, nhưng ngay cả khi hạn chế của phong thư được xoá bỏ, phong thư cũng không thể biết những chuyện đã xảy ra trong quá khứ...

Phong thư đã từng lạc lối, mất đi ý nghĩa tồn tại. Nhưng từ khi gặp ngài, phong thư phát hiện ngài chính là ánh sáng dẫn đường cho phong thư, mỗi lời nói của ngài đều khiến phong thư sôi lên sùng sục. Phong thư sẵn sàng chết vì ngài, nhưng Phong thư thực sự không biết về bạn gái của ngài, cũng không thể làm điều đó...

Lúc này, phong thư run rẩy, gần như sụp đổ.

Nhưng Đỗ Duy mặc kệ, vẫn lạnh lùng nhìn nó.

Chỉ là nhiệt độ xung quanh đang giảm xuống một cách điên cuồng.

Cái lạnh như muốn đóng băng mọi thứ.

Đỗ Duy là người như thế nào?

Điểm này Cái Bóng biết rõ nhất, nó đã ở bên Đỗ Duy lâu nhất, lý lịch sạch sẽ nhất và cũng "trung thành" nhất.

Nếu nó có thể nói chuyện và có quan hệ tốt với phong thư, nó sẽ nhắc nhở phong thư.

Dù không làm được thì cũng phải làm.

Nếu không, hãy tham khảo kết cục của các vật phẩm đặc biệt và một số ác linh mà Đỗ Duy đã sử dụng.

Cái Bóng đã chứng kiến kết cục của bọn chúng.

Đỗ Duy nhìn phong thư, lạnh lùng nói: "1 tà linh Phong thư lại có ý chí độc lập, thể hiện sự khôn ngoan, biết che giấu bí mật của bản thân."

"Hơn nữa bằng lòng nhận tao làm chủ nhân, làm liếm chó, mày nghĩ tao là thằng ngu sao?"

Phong thư không hiểu ý ngài là gì... Phong thư trung thành với ngài...

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Nếu mày đã nói như vậy, vậy tao sẽ chấp nhận những gì mày nói là sự thật."

"Nhưng vì mày trung thành với tao, mày nên kiên quyết thực hiện mệnh lệnh, và thực hiện yêu cầu của tao."

"Mày nói cho tao biết ngay không được sao?"

... Nhưng phong thư thực sự không thể làm được, vì mốc thời gian này đã quá lâu. Phong thư chỉ có thể phản ánh những gì đã xảy ra trong quá khứ, thậm chí rất nhiều chuyện phong thư không thể biết được.

Đỗ Duy hít sâu một hơi, lập tức búng tay cái tách.

Ngọn lửa đỏ từ zippo quấn lấy phong thư càng mạnh hơn.

Có một sự bùng nổ.

Toàn bộ phong thư đã biến thành tro.

Sau đó, phong thư bị cháy thành tro lại hồi sinh.

Chủ nhân... Phong thư thật sự không làm được...

Nhưng Đỗ Duy lại phớt lờ.

Ngọn lửa của zippo bùng cháy dữ dội, phong thư lại bị đốt thành tro.

Nó được hồi sinh nhanh chóng, nhưng nó cũng nhanh chóng bị thiêu rụi.

Cứ liên tục tái diễn, sau vài chục lần, khí tức của phong thư càng lúc càng yếu, thời gian sống lại càng lúc càng dài.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức quỷ dị từ trong phong thư tỏa ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!