Giờ là đêm muộn.
Đỗ Duy và Alexis ngủ cùng nhau.
Căn phòng rất rộng, được trang trí sang trọng.
Nệm rất mềm mại và thoải mái.
Ánh trăng nhàn nhạt lòn qua khe cửa sổ chiếu vào trong phòng, khiến khuôn mặt của Alexis trông có chút mơ hồ, mang theo một loại vẻ đẹp khác.
Giống như trong mọi cặp đôi, người phụ nữ thích gối đầu lên vai người đàn ông.
Hơi thở rất khẽ đều đều.
Đỗ Duy chậm rãi mở mắt, con ngươi đen phản chiếu hình ảnh Alexis đang ngủ say, ánh mắt bình tĩnh lộ ra một tia phức tạp.
Hắn bước vào trạng thái của Quỷ Nhãn.
Trong quá khứ, Quỷ Nhãn của hắn không khác gì những Hunter khác.
Nhưng giờ đã khác.
Có thể thấy nhiều hơn và rõ ràng hơn.
Đỗ Duy sẽ nghiên cứu bí mật của bạn gái mình.
Dù cả hai sớm tối ở chung, hắn biết rõ mọi vết sẹo lồi trên cơ thể của người tình, thậm chí mọi số đo cũng đều rõ.
Nhưng càng hiểu về gia tộc Wittbach, Đỗ Duy càng cảm thấy có một số bí mật ẩn giấu trong cơ thể của Alexis mà cả cô cũng không biết.
Cái gọi là nhà tiên tri.
Tại sao không phải là người khác, lại là cô ấy...
Trong trạng thái Quỷ Nhãn, Đỗ Duy không thấy có vấn đề gì...
Thân hình vẫn nóng bỏng gợi tình như xưa.
"Mình đã bỏ sót điều gì sao..."
Đỗ Duy nghĩ thầm, đồng thời trừng mắt, lặng lẽ tiến vào ác linh hoá.
Hơi thở lạnh thấu xương bị hắn áp chế.
Trên tay phải, hiện lên hoa văn mặt nạ màu đen.
Kinh khủng, âm u.
Ánh sáng trong căn phòng dường như đã bị xóa sạch, trở nên vô cùng âm u.
Trong bóng tối, mọi thứ đều vô hình.
Đỗ Duy lạnh lùng nhìn bạn gái rồi đưa tay lên trán cô.
Luồng khí quỷ dị, ghê rợn đến nỗi Alexis cau mày trong giấc ngủ, bất giác trở mình.
Nhưng vậy là đủ.
Khi Đỗ Duy thu tay về, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!