Chương 4: Tom Và Roy

Dịch: Hoàng Hi Bình

Biên: rivulet

***

Sau khi rời khỏi nhà thờ.

Đỗ Duy quấn cây dao găm thánh giá bằng bạc vào một miếng vải trắng rồi cất kỹ trong người, lái chiếc Subaru Impreza mới mua về nhà.

Tới nơi, gửi xe ở bãi giữ xe bên đường đối diện phòng khám tư vấn tâm lý.

Hắn không vội xuống xe, mà châm một điếu thuốc, từ từ hút.

Bình thường Đỗ Duy không bao giờ hút thuốc trong xe, nhưng hôm nay thì khác.

Ánh mắt bình tĩnh nhìn xuyên qua cửa kính xe, rơi vào con phố đối diện phòng khám tư vấn tâm lý, hắn nhớ lại lời khuyên của cha Tony trước khi tiễn mình rời đi.

"Ban đầu ác linh chỉ xuất hiện vào ban đêm, cho nên cơ bản ban ngày là an toàn, nhưng cũng không chính xác."

"Đừng mơ tưởng tránh khỏi nó bằng cách dọn nhà đi nơi khác, cách này vô dụng. "

"Tiếp xúc với ác linh càng lâu, con sẽ càng dễ dàng nhìn thấy nó, nhất định phải giữ bình tĩnh."

...

Nhả một vòng khói thuốc, sau đó hít sâu một hơi.

Đỗ Duy dập tắt tàn thuốc, những chuyện đã trải qua suốt từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, tất cả lướt qua trong đầu như một bộ phim.

"Lẽ ra mình không nên lên chiếc máy bay đó!"

Đỗ Duy hít một hơi sâu, cố gắng bình tĩnh trở lại.

Là một bác sỹ tâm lý, luôn phải điều chỉnh tâm lý của mình mọi lúc để có thể tránh mắc sai lầm.

Lúc này.

Một người đàn ông trung niên da trắng, tóc vàng mặc đồng phục cảnh sát bước tới gõ vào cửa kính xe.

Anh ấy nở một nụ cười trên môi, một ánh mắt thân thiện.

"Xin chào, anh có phải là bác sỹ Đỗ Duy đúng không ạ?"

Đỗ Duy nhấn nút hạ cửa kính xe xuống, nhìn viên cảnh sát ngoài cửa kính xe, không hiểu hỏi: "Chào anh, tôi là Đỗ Duy, xin hỏi có chuyện gì không? "

Đối phương nhún vai, nói: "Như anh thấy đó, tôi là Tom, cảnh sát phụ trách an ninh khu vực gần đây. Tôi muốn hỏi anh vài câu về cô Elsa, có tiện ngồi xuống nói chuyện không?"

Đỗ Duy ngẩn ra, chuyện về Elsa?

"Vào xe nói đi."

"Được."

Tom thản nhiên cười, sau đó bước tới, mở cửa xe, đặt mông ngồi xuống.

"Wow, chiếc xe này của anh ngon đó, mới mua sao?"

Vừa vào xe, Tom lập tức chủ động bắt chuyện, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn chăm chăm Đỗ Duy, quan sát từng cử động của hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!