Dịch: Mặc Mặc & Hoàng Hi Bình
Biên: Hoàng Hi Bình
Đỗ Duy bỏ quyển sổ của Andrew Dawkwe vào túi.
Hắn đã biết một phần sự thật về chuyến xe buýt này, lúc này hắn khá bình tĩnh.
Sau đó, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc smartphone đã mất tín hiệu, bây giờ là 11:34.
Chỉ còn 26 phút nữa là đến 12 giờ.
12 giờ là một thời điểm rất vi diệu.
Nó đại biểu cho sự khởi đầu và kết thúc.
Cũng có thể hiểu là sự sống và cái chết.
Hầu hết các bộ phim và tiểu thuyết kinh dị đều thích sử dụng 12 giờ để phân chia, những điều kinh khủng thường xảy ra vào thời điểm này.
Mặc dù Đỗ Duy không thể hiểu tại sao ác linh hay ma quỷ thường xuất hiện trong khoảng thời gian này, nhưng đây rõ ràng là chuyện hắn đang gặp phải.
12 giờ đúng là thời điểm không bình thường.
Andrew Dawkwe chắc chắn là một Người Đuổi Quỷ có năng lực rất mạnh, hoặc gọi là Hunter thì hợp lý hơn.
Sau 12 giờ đêm, anh ta chết trên xe buýt và trở thành một phần của thứ đó. Từ đó đến nay, đã gần 30 năm trôi qua, thứ duy nhất có thể chứng minh sự tồn tại của anh ta là một bộ da người và một quyển sổ nhỏ ghi lại thông tin của anh ta. Tôi đoán đối với giáo hội, anh ta cũng chỉ là một cái tên được ghi trong danh sách thành viên mà thôi.
Đỗ Duy cất con dao găm thánh giá màu bạc của Andrew Dawkwe vào túi xách.
Hắn đoán, lý do Andrew Dawkwe không mang theo những vật phẩm khác của Người Đuổi Quỷ để đối phó với ác linh, có thể liên quan đến chức danh Hunter đặc biệt này.
Hunter, có thể hiểu là thợ săn.
Mục đích của nhà thờ là truyền bá đức tin và đối phó với ác linh.
Các Hunter, chắc được đào tào đặc biệt để săn các ác linh. Họ có thể có sức mạnh và khả năng khác với người thường. Điều này đã được đề cập trong cuốn sách nhỏ
- ác linh hoá.
Lúc này, tốc độ của ô tô giảm dần và dừng lại.
Bên ngoài trời tối đen như mực, có thể mơ hồ nhìn thấy một ngã tư.
Đỗ Duy nhìn thời gian trên smartphone, cách 12 giờ còn 12 phút.
Cửa sau mở ra...
Hai hành khách quấn đầy băng ngồi ở hàng ghế cuối cùng đứng dậy bước xuống.
Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc này, một trận gió lạnh ập vào mặt, cửa trước chậm rãi mở ra.
Một người đàn ông mặc bộ vest màu đen chỉnh tề, chống gậy đi tới. Trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ màu trắng, không có ngũ quan, trên ngực đeo một chiếc trâm cài áo bằng vàng tạo hình đẹp đẽ, xa xỉ và sang trọng.
Nếu không phải Đỗ Duy cảm nhận được sự ác độc không hề che giấu từ nó, e rằng hắn sẽ nghĩ đây là một quý tộc thuộc tầng lớp thượng lưu.
Là một ác linh, và cây trâm cài áo này...
Vẻ mặt Đỗ Duy rất ảm đạm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!