Chương 2: Tiếng Gõ Cửa

Dịch: Hoàng Hi Bình

***

Là một bác sỹ tâm lý.

Những bệnh nhân mà Đỗ Duy phải đối mặt ở "New York này", phần lớn đều là loại người cảm thấy thế giới này có đủ thứ phi khoa học, luôn có ác linh muốn làm hại trẫm.

Nếu như được lựa chọn, Đỗ Duy vẫn mong có thể trở về Trung Quốc, bình lặng làm một bác sỹ tâm lý, yên ổn sống hết quãng đời còn lại.

Đáng tiếc, hắn không có lựa chọn.

Chỉ đáp một chuyến bay đến New York, muốn trải nghiệm một chuyến du lịch yên bình, kết quả khi phi cơ đáp xuống lại phát hiện thế giới đã thay đổi. Ngoài cái tên, New York trước mắt hoàn toàn khác New York trong ký ức của hắn.

Gọi điện cho bạn bè người thân, hết thuê bao không tồn tại thì người lạ nhận máy, thậm chí cả đời sống sinh dục cũng không như trước.

Cũng may cha mẹ hắn mất từ khi hắn còn nhỏ, không còn bận tâm gì về thế giới kia. Vậy nên hắn chỉ cần chi một số tiền lớn, kiếm một gã da đen chuyên lo mấy vụ đưa người nhập cư trái phép, làm mấy cái chứng minh giả, xem như hòa nhập một nửa vào thế giới này.

Điều đáng nói là tiền tệ của hai thế giới giống nhau, ngoại trừ tỷ giá hối đoái khác nhau, mọi thứ dường như không có gì thay đổi đối với hắn.....

Vào buổi tối.

23:50.

Sau khi Đỗ Duy tắm xong, hắn bật laptop lên mạng.

Từ sau khi tới thế giới này, hắn có thêm một thói quen.

Xem lướt tin tức trên mạng, đọc vài bài post, hiểu thói quen và điều kiện sinh hoạt của đa số người ở nơi này.

Rất nhanh, một bài post giật tít tên là: Kinh hoàng – tin nóng: một nam một nữ nửa đêm dắt tay nhau? Điên cuồng chạy ra khỏi nhà, vì sao nên nỗi…, hấp dẫn sự chú ý của Đỗ Duy.

Vậy nên hắn lập tức nhấp chọn.

Tuy nhiên sau khi nhấp vào, đó là một bức ảnh chụp một người đàn ông và một người phụ nữ mang theo một đứa bé trần như nhộng chạy ra khỏi nhà, phông nền rất mờ.

"Thật đúng là... tin nóng... "

Khóe miệng Đỗ Duy giật giật, tiếp tục nhìn thêm.

Điều quỷ dị là ngôi nhà trong bức ảnh lại ăn nhập với phông nền mờ ảo, chỉ có thể nhìn thấy một đường nét cơ bản, thứ duy nhất rõ ràng là cánh cửa gỗ đang mở rộng.

Ngôi nhà này trông rất cũ, lối đi là bậc tam cấp, cao chừng 5 cm, cửa gỗ mở ra, cảnh tượng bên trong rất mơ hồ, nhưng trong mơ hồ hình như có thứ gì đó bên trong cửa.

Đỗ Duy mở to hai mắt, tập trung nhìn hai phút.

Chợt...

Hình như anh nhìn thấy có một người đứng trong bóng tối, cũng cúi đầu nhìn ra cửa.

F**k u mum!!

Đỗ Duy lắc đầu, bất kể thế giới gì, cái tít và nội dung đều khác xa nhau cả cây số.

Lướt xuống phía dưới bài post, thấy toàn comment chúc mừng, thăm hỏi từ bạn bè thân thiết của nữ chủ nhân bài post. Trong đống comment thăm hỏi đó không có từ ngữ nào đề cập đến thân phận của nữ chủ nhân bài post.

Vào lúc này, đèn trong nhà đột nhiên chớp lên...

Rẹt...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!