Dịch: Hoàng Hi Bình
***
Cảm xúc lâu đời nhất và mãnh liệt nhất của loài người là nỗi sợ hãi.
Nỗi sợ hãi lớn nhất và mãnh liệt nhất là nỗi sợ về những điều chưa biết.
Chỉ cần bạn thản nhiên chấp nhận tội lỗi của mình, xuyên qua vực sâu đen ngòm, chờ đợi bạn chính là những điều thần kỳ và vinh quang vĩnh hằng.
-
- Trích từ: Howard Philip Lovecraft
...
6:08 Tối, Thứ sáu, ngày 15 tháng 5.
Một bàn tay thon dài nắm chặt cây bút chì gọt nhọn, dừng lại trên bản khai.
Đỗ Duy ngẩng đầu nhìn người phụ nữ da trắng có gương mặt tái nhợt, hốc hác ngồi ở đối diện.
"Cô Elsa, giờ cô có thể nói tiếp."
"Yes... yes, bác sỹ Đỗ Duy."
Elsa nhắm mắt lại, lâm vào trong hồi ức: "Anh biết không, công việc của em là lập trình. Dù hết giờ làm việc em cũng cần giải quyết một số vấn đề công việc, nên gần đây em đã ủy thác một người môi giới, nhờ tìm một căn nhà tương đối hẻo lánh và yên tĩnh."
"Nửa tháng trước, người môi giới cho em biết đã tìm được một căn nhà thích hợp, giá cả cũng tương đối rẻ. Ngoại trừ đã lâu không có ai ở, và hơi cũ thì không có khuyết điểm nào khác."
"Tiền chi tiêu của em rất nhiều, nên em đã nhanh chóng ký hợp đồng."
"Nhưng sau khi vào ở được 1 tuần, em phát hiện căn nhà này có gì đó không ổn."
"Cứ đúng 12 giờ đêm, ánh đèn sẽ mờ đi một cách kỳ lạ, khó có thể nhìn thấy khuôn mặt của người trong nhà."
"Vòi nước trong phòng tắm thường tự bật một cách khó hiểu."
"TV đột ngột chuyển kênh, đến mức em không thể xem series Sinh Tồn Nơi Hoang Dã yêu thích của mình."
"Nhưng ngày hôm qua, những vấn đề này lại nghiêm trọng hơn."
...
"Bác sỹ Đỗ Duy? Anh vẫn đang nghe chứ?"
"Há? Yes! Đúng vậy, anh đang nghe."
Đỗ Duy vừa điền lên bản khai [ Nghi ngờ bị huyễn thính*, có dấu hiệu phân liệt nhân cách, v.v…] vừa gật đầu ra hiệu bệnh nhân nói tiếp.
*huyễn thính: nghe những âm thanh không có thật
Elsa hơi căng thẳng, cô dừng lại một lúc trước khi nói tiếp: "Em nghĩ, trong nhà của em, có thể có thứ gì đó... có thứ gì đó tồn tại."
Khi cô ấy nói đến thứ gì đó, giọng điệu của cô ấy rất rối. Người phụ nữ này có vẻ sợ hãi, dường như cổ đang kháng cự thứ gì đó.
"Bác sỹ Đỗ Duy, anh tin trên thế giới này có quỷ không? Hoặc... hoặc có lẽ là ác linh?"
Đỗ Duy dừng viết, anh dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Elsa, hỏi ngược lại: "Cô Elsa, cô có biết tại sao trên đời này lại có ánh sáng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!