Đang đợi đối thủ ra chiêu tiếp theo nhưng anh ta lại nói mấy lời vô cùng kỳ lạ: "Tôi muốn theo đuổi em.
Nhan Khanh: "..."
Anh ta chỉ nói một câu thôi đã khiến Nhan Khanh hoảng sợ không ngừng.
Sợ đến mức nước trà trong miệng phun ra ngoài.
Cô thực sự không đoán được bước đi tiếp theo của người này.
Thật muốn giơ ngón trỏ lên tán dương anh
- cao thủ.
Lý Hoài Cẩn rút một tờ khăn giấy đưa đến bên miệng cô, Nhan Khanh co rút người lại: "Đừng động đậy.
Cô lấy tay mình quẹt vài đường lên miệng, hống hách nói: "Tôi căn bản không cần ai lau cho.
Ý trên mặt chữ, nhưng ý sâu xa chính là
- tôi không cần anh, mau mau tránh xa tôi một chút.
Nhan Khanh ngẫng cao đầu, lại bắt đầu diễn vai bình hoa không nhiễm bụi trần, giả vờ giả vịt không hiểu: "Cảm ơn anh.
Fan của cô cũng hay nói đại loại mấy câu như này ,
Lần nào cô cũng vui vẻ đáp lại: "Cảm ơn, cảm ơn.
Rồi gửi ngàn nụ hôn gió.
Nhưng lời này từ miệng kẻ lừa đảo đi một bước xạo năm câu như anh, có quỷ mới tin!
Người này có độc, cần phải tránh xa.
Người đàn ông này vẫn chưa chịu tha cho cô, kiên trì hỏi tiếp: "Em vẫn chưa chịu trả lời câu hỏi của tôi.
Cmn! Dai như đĩa đói.
Nhan Khanh giả bộ bình tĩnh: "Giám đốc Lý, tôi biết mình lớn lên xinh đẹp lại cá tính, thành công thu hút sự chú ý của anh.
Nhưng tôi chẳng biết gì về anh cũng không muốn biết.
Còn anh, anh biết gì về tôi?"
Lý Hoài Cần bật cười gật gù.
Có phải cô nói có lý quá đã khiến người này thông suốt.
Nhan Khanh vuốt tóc, tự thấy mình đã thành công.
Lý Hoài Cẩn đáp lại thành thật: "Tôi biết rất nhiều về em.
Trong đầu không ngừng gào thét mau chạy ngay đi, kẻ trước mặt không phải đồ keo kiệt thì cũng là tên biến thái thích tọc mạch đời sống riêng tư người khác.
"Nhan Khanh sinh ngày 1 tháng 1 năm 2000.
Gia đình làm nông bình thường.
Mẫu giáo là cục cưng be bé, thích ăn kẹo đến súng răng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!