Chương 23: Khanh Không Có Chống Lưng Sao

Nói thật, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy nhập vai là chuyện dễ dàng đến thế, đạo diễn, các diễn viên khác đều ngỏ ý khen ngợi.

Bây giờ cô chính là Như Ái.

Sau khi hoàn thành cảnh quay buổi sáng, cô ngồi một mình ở lều tránh nắng chờ trợ lý đi lấy cơm cho mình.

Nhan Khanh không để mình rảnh rỗi, từng giây từng phút đều dán mắt vào kịch bản, miệng không ngừng lẩm bẩm lời thoại.

Ai nhìn vào cũng thấy cô gái này vô cùng liều mạng.

Cô vừa mở khóa điện thoại đã thấy quý ngài tư liệu sống gửi tin nhắn đến.

[Quý ngài tư liệu sống: Em có muốn kiện bình luận mắng chửi trên mạng không?]

Đây là lần đầu có người hỏi cô có muốn kiện tụng nhạo báng trên mạng không.

Trước kia, rất nhiều lần cô ý kiến lên cấp cao công ty, họ đều truyền xuống thông báo sẽ giải quyết rồi im lặng cho qua.

Đến khi cô gửi thúc giục lần nữa, trưởng ban truyền thông đích thân nói với cô đây cách duy nhất tiếp cận công chúng, khen là nhiệt, chửi cũng là nhiệt.

Người ta quan tâm nên mới mắng chửi.

Nhan Khanh cứ thế từng bước "hắc hồng, càng chửi càng nổi.

Dần dần lơ đi mấy lời bịa đặt trên mạng, mặc kệ luôn cho lành.

Thỉnh thoảng cô còn tự nhủ: "Xem xem, đã hai giờ sáng rồi mà đám người này còn thức hỏi han ba đời nhà cô, quan tâm ân cần còn nhiều hơn cha mẹ.

Đang không biết nên trả lời tin nhắn như thế nào thì Lý Hoài Cẩn đã gọi video đến.

Người bên kia đang ở văn phòng, trên bàn ngổn ngang tài liệu.

Thấy điện thoại đã kết nối thành công, anh dừng động tác lật văn kiện, nói: "Nếu em không vui có thể lên mạng chửi bọn họ, phía sau cứ để anh xử lý.

Ngầu quá! Sao cô có cảm giác giống như kim chủ chống lưng nữ minh tinh trong tiểu thuyết, còn khuyến khích nữ minh tinh lộng hành, làm càn.

Cô chính là nữ minh tinh đó!

"Nữ minh tinh như em sao có thể chửi lộn, quá mất mặt.

Nhan Khanh bĩu môi: "Anh chửi giúp em.

"Được.

"…

Thái độ dứt khoát này của tư liệu sống khiến cô hơi giật mình, nhìn khí thế hừng hực của anh ta cứ như chuẩn bị đứng ra bảo kê đàn em.

Kệ đi, mặt mũi của anh ta liên quan gì đến mình.

"Bình hoa.

Nhan Khanh nghe được tiếng động, không thèm xoay người lại.

Người dám trắng trợn đứng trước mặt cô gọi thẳng "bình hoa chỉ có Trần Tinh.

Trần Tinh đẩy một phần cơm đến trước mặt cô, giọng điệu hờn dỗi: "Bình hoa nhỏ chảnh chó quá, người ta gọi mà không thèm trả lời.

Sức Tinh vô cùng lớn, nắm chặt vai cô lung lắc muốn bay luôn xương vai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!