Chử Đồng nghe được câu này , cả người giống như con rối bị mất đi điểm chống đỡ , cô chợt lui về phía sau dựa vào , bả vai nặng nề đè ép lên lưng ghế , hai tay xuôi theo hai bên thân thể . Ánh mắt cô nhìn chằm chằm Giản Trì Hoài không chớp , " không nỡ ? "
Ngón trỏ của người đàn ông vẽ lung tung trên mặt bàn , không có quy tắc gì , nhẹ nhàng đảo qua , nhẹ nhàng quét lại , " em không phải là không biết , hôn nhân không có tình dục đối với người phụ nữ mà nói , ý vị như thế nào . "
" cô ta thì sao ? " Chử Đồng hỏi ngược lại .
" cô ta không giống em , thứ trong lòng em muốn quá đơn giản , càng đơn giản càng khó thực hiện , cô ta muốn nổi tiếng , muốn sống sung sướng , những thứ đó tôi có thể cho cô ta . " giọng điệu của Giản Trì Hoài thật bi thương , người đàn ông này , trong ngày thường sẽ không vui buồn hiện rõ trên nét mặt , nhưng vào giờ phút này , Chử Đồng có thể khắc sâu cảm giác được oán giận trong lời nói của anh .
Cô xoa xoa khóe mắt , sau đó nắm chặt hai tay của mình , " hôn nhân như vậy , anh còn muốn trải nghiệm lần thứ hai phải không ? "
" không , với em không giống nhau , Chử Đồng , điểm giống nhau duy nhất , chính là ...... hai cuộc hôn nhân này , từ trước khi bắt đầu , tôi đều không nghĩ tới sẽ kết thúc . "
Không khỏi một phát , đâm trúng vào chỗ mềm mại nhất của Chử Đồng , cô nghẹn ngào không nói nên lời , chẳng qua là tràn đầy bi thương mà nhìn anh . Đúng thế , nếu muốn tìm người che giấu cả đời , vậy Giản Trì Hoài chắc chắn sẽ không ly hôn nữa , nói không chừng , sẽ cho Trần Lộ một hôn lễ long trọng nhất , càng long trọng , mới càng có thể che đậy lại mục đích sau lưng của mình . " Giản Trì Hoài , tại sao gấp gáp phán tội ình như thế ? "
" em không cần an ủi tôi , thân thể của tôi tôi rõ ràng nhất . " hai tay Giản Trì Hoài hướng dọc theo bàn chống lên , chuẩn bị đứng dậy .
" Giản Trì Hoài !" Chử Đồng gọi anh lại , người đàn ông ngồi trở về , thấy cô không nói lời nào , anh thẳng thắn nói tiếp , " Chử Đồng , trước kia đối với em tốt cũng được , tệ cũng được , thật có lỗi cũng được , có thể toàn bộ đều tha thứ cho tôi hay không ? "
" Giản Trì Hoài , anh tại sao lại biến thành như vậy ? " trong hốc mắt Chử Đồng nóng lên , tay cô che lại đè ép lên đôi mắt , nhưng vẫn là không nhịn được nước mắt chảy ra .
" em ăn đi , đừng để ăn mất ngon , bản thân ở bên ngoài chạy tin tức phải biết để ý thân thể . "
Mỗi một câu nói của anh , cũng không khác gì với việc ném bom tạc đạn , Chử Đồng ngồi ở tại chỗ , Giản Trì Hoài cầm lấy khăn giấy , đứng dậy giúp cô lau nước mắt , " có cái gì mà khóc ? Có lẽ duyên phận của vợ chồng chúng ta chỉ có hai năm mà thôi ? Không nhiều lắm cũng không ít lắm , ai cũng không có quy định , người nào với người nào nhất định phải đi hết cả đời mới thôi . "
Những lời này , có chút quen thuộc , Chử Đồng đỏ mắt nhìn anh , " thời điểm chúng ta đi làm thủ tục ly hôn , anh thật sự dường như đã nói những lời này với em rồi . "
" phải không ? " Giản Trì Hoài lại rút thêm khăn giấy cho cô , lúc này , cũng không lau nước mắt cho Chử Đồng nữa , mà đem khăn giấy nhét vào trong tay cô . " tôi đối với Trần lộ như vậy , trong lòng em không cần khổ sở , đó là làm cho người khác xem . "
" Giản Trì Hoài , anh tội tình gì phải thế a ? " còn không bằng anh đừng nói , để cho cô suy nghĩ lung tung ngược lại còn tốt hơn .
" chờ đến lúc em có thời gian rảnh , gọi điện thoại cho tôi đi , tôi hy vọng là sớm . " Giản Trì Hoài đứng dậy , hướng chỗ ban nãy mà đi . Chử Đồng nhìn chằm chằm bóng lưng của anh , người đàn ông ngồi trở lại trước mặt Trần Lộ , cô ta còn nghiêng đầu hướng Chử Đồng bên này nhìn một chút .
Cô nghĩ một lúc lại muốn đi , nhưng cuối cùng vẫn không đứng lên được . Trần Lộ nhìn chằm chằm Chử Đồng hồi lâu , quay đầu lại , nói với Giản Trì Hoài , " bài báo của Ngải Nhân lần trước , chính là do cô ấy viết , sau đó còn nói giúp cho nhà hàng lẩu kia nữa . "
" chuyện bị hắt canh nóng không phải là đã qua rồi sao ? Huống chi đối phương xử lý kịp thời , tiền thuốc men cũng đã thanh toán . "
" nhưng tương lai của Ngải Nhân đã không còn . " Trần Lộ nói xong , không khỏi khó chịu .
Giản Trì Hoài chậm rãi cắt thịt bò bít tết trước mặt , thờ ơ không thèm để ý , cũng không ngẩng đầu lên , " cư xử kém cỏi , coi như không có chuyện lần đó , sự nghiệp cũng chẳng tiến xa được đâu . "
Chử Đồng không nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ , cô nhìn thấy Giản Trì Hoài đem đĩa thịt bò bít tết đã được cắt nhỏ thả vào bên tay Trần Lộ , cô ta cười cười , khôn ngoan không nói gì nữa . Bọn họ biểu hiện thân mật như vậy , xem như Giản Trì Hoài nói là diễn kịch , nhưng hết thảy đây rơi vào trong mắt Chử Đồng , làm sao không phải là đâm chọc , dễ dàng khiến cho vết thương của cô càng thêm nghiêm trọng đây ?
Giản Trì Hoài và Trần Lộ ăn cơm xong , không làm việc dư thừa ở lại, liền đứng dậy rời đi . Giản Trì Hoài giúp cô ta cầm lấy áo khoác ngoài ở bên cạnh , sau đó khoác lên đầu vai của cô ta , Trần Lộ vươn tay khoác lên cánh tay của Giản Trì Hoài , cứ như vậy từ trong mắt Chử Đồng mà rời đi , mãi cho đến khi đi ra khỏi quán ăn , Giản Trì Hoài cũng không quay đầu lại hướng Chử Đồng nhìn nữa . Ánh mắt cô ngơ ngẩn nhìn về phía ngoài cửa sổ , Giản Trì Hoài bây giờ đối xử với Trần Lộ tốt như vậy , anh nói là diễn trò cho người khác nhìn , tình cảm cũng có thể làm động lòng người , dần dần , anh sẽ phát hiện thật khó mà có thể gặp gỡ được Trần Lộ , anh dịu dàng quan tâm từ từ sẽ biến thành thật lòng thật ý , sau đó , cũng sẽ không thể rời bỏ người này được nữa đi ?
Hai tay Chử Đồng che mặt , khách khứa trong quán càng ngày càng nhiều , nhân viên phục vụ thấy cô duy trì một động tác hồi lâu , liền tiến lên ân cần hỏi han , " xin chào , cô không sao chứ ? "
Chử Đồng bừng tỉnh lắc lắc đầu nói , " không sao . " cô cầm túi lên , hai lời cũng không nói nhiều nữa , dọc theo hành lang bắt đầu đi ra ngoài . Về đến nhà , trong nhà chỉ có Chử Nguyệt Tình và Lý Tĩnh Hương , Chử Nguyệt Tình đang xem sách , Chử Đồng tiến lên lật lật xem , " tâm lý học à ? "
" đúng vậy , bác sĩ Cố ượn đấy . "
Chử Đồng ngồi vào bên cạnh Chử Nguyệt Tình , " chị , có muốn xuống lầu đi một chút hay không ? "
" không cần , chị và mẹ mới lên tới nhà , còn gặp được hàng xóm lầu dưới , nói chuyện một lúc nữa . "
Lòng Chử Đồng tràn đầy vui mừng , cô vươn tay khoác lên cánh tay của Chử Nguyệt Tình , " chị , thân thể của chị bây giờ cảm thấy như thế nào ? Thiếu một quả thận , có thể bị khó chịu hay không ? "
" thật ra thì cũng may , chỉ là thường xuyên dễ bị mệt nhọc , " Chử Nguyệt Tình gập quyển sách lại , " chị không nghĩ tới , chị trước kia dễ dàng bị lừa gạt như vậy , một lòng muốn cứu mạng của người yêu , lại không nghĩ rằng người ta sẽ phản bội chị , lại vừa khéo là người mà chị tin tưởng nhất . "
Lòng bàn tay của Chử Nguyệt Tình sờ lên cánh tay mình , " chẳng qua là hoang phí hai năm thanh xuân của chị , thật đáng tiếc . "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!