Chương 4: Rơi vào vực sâu

Giản Trì Hoài sắc mặt lạnh lẽo , Đoàn Lại Hoằng ? hắn thế nào vẫn còn ở Tây Thành .

" mẹ , đến tột cùng chuyện gì xảy ra a ? ba làm sao lại đâm Đoàn Lại Hoằng đây ? "

Lý Tĩnh Hương khóc thút tha thút thít , lời nói cũng nói không rõ , " mẹ cũng không biết a ...... lần này cần phải làm sao bây giờ đây ? "

" ba bây giờ ở đâu ? " Giản Trì Hoài hỏi .

" sau khi Đoàn Lại Hoằng bị đâm , hàng xóm chung quanh trước tiên liền báo cảnh sát , bây giờ ba con bị bắt đi . " Lý Tĩnh Hương lau sạch nước mắt , " còn không biết Đoàn Lại Hoằng như thế nào đây , nếu như bị đâm chết , kia ...... kia ......"

" mẹ , mẹ đừng suy nghĩ lung tung . " Chử Đồng cắt ngang lời của Lý Tĩnh Hương , thật ra thì đây cũng là cô đang lo lắng , chẳng qua là Chử Đồng không dám nghĩ tiếp nữa , cô cực sợ .

" Chử Đồng , em trước đưa mẹ đi vào nghỉ ngơi , tôi đi ra ngoài 1 chuyến . " Giản Trì Hoài quay đầu lại đổi giày , chuẩn bị đi ra ngoài . Chử Đồng gọi theo anh , " anh đi đâu ? "

" tôi đi trước 1 chuyến đến bệnh viện , xem thử Đoàn Lại Hoằng bị thương như thế nào , ba bên kia , tôi bảo người đi xử lý . " Giản Trì Hoài vừa nói , vừa bước nhanh đi ra ngoài .

Chử Đồng thấy Lý Tĩnh Hương dựa mình , thân thể suy yếu , sắc mặt trắng bệch , giống như lúc nào cũng có thể ngã xuống, cô đưa mẹ đỡ vào phòng khách , " mẹ, chuyện của Đoàn Lại Hoằng với chị , con ít nhiều gì cũng biết , nhưng chuyện này cũng đã hai năm trôi qua , ba thế nào bỗng nhiên lại bắt hắn cho đâm bị thương như vậy đây ? "

Nếu như nói trong lòng phẫn hận không chịu nổi , ban đầu lúc Chử Nguyệt Tinh và Đoàn Lại Hoằng chia tay đã chuyện này rồi , " lại nói , Đoàn Lại Hoằng rốt cuộc đã làm gì chị ấy ? "

" ba con gần đây luôn là nằm mơ thấy Tinh Tinh , mơ thấy nó ở bên kia thật không tốt , bị người ta đuổi theo đánh , đốt tiền vàng bạc lại một phân không có nhận được . Người ta đều có căn nhà lớn để ở , nhưng chị của con thì sao ? "

Chử Đồng đưa tay nắm lòng bàn tay của mẹ , " mẹ , đây chẳng qua là nằm mơ a . "

" lúc chị của con bị bệnh nặng , nếu không phải là Đoàn Lại Hoằng thấy khó rời đi ...... Đồng Đồng , con là chưa thấy người đàn ông này quá tuyệt tình sao !" Lý Tĩnh Hương vừa nói , không nhịn được lại nghẹn ngào , " hắn ko chút nào nể mặt tình cảm , sau đó ngay cả trị liệu của chị con cũng muốn bỏ cuộc , nếu không phải là chúng ta kiên trì ...... nhưng vậy thì thế nào đây , nó vẫn là đi rồi . "

" mẹ , hắn không có lương tâm là chuyện của hắn , nhưng còn ba ......" Chử Đồng đang nghĩ lại nghĩ , nhẹ siết đầu vai Lý Tĩnh Hương , " con và Giản Trì Hoài lần trước đến nhà 2 người , nhưng cửa hàng trái cây trong nhà đóng cửa , ba lại không ở nhà , ba có phải hay không tìm Đoàn Lại Hoằng ? "

Lý Tĩnh Hương gật đầu một cái , " ba con mấy ngày đó đều ở đây đi hỏi thăm tung tích Đoàn Lại Hoằng . "

" mẹ , mẹ thế nào không còn sớm nói cho con biết a !" chuyện như vậy , là Chử Đồng thế nào cũng muốn không tới , " ba làm như vậy là phạm pháp . "

Lý Tĩnh Hương bụm mặt khóc , đứa con gái này của bà , từ nhỏ đã chính nghĩa mười phần , hôm nay , có rất nhiều rất nhiều chuyện bọn họ đều là không dám nói cho cô biết, Chử Đồng thấy bà như vậy , cũng chỉ có thể luôn miệng an ủi , " đừng khóc , chuyện bây giờ rơi vào trên đầu , chỉ có thể giải quyết . "

Bệnh viện Thị Lập .

Đoàn Lại Hoằng đã bị đưa vào phòng bệnh , so về thể lực , Chử Cát Bằng cũng không phải là đối thủ của Đoàn Lại Hoằng , một dao kia thật may là không có đâm tới chỗ hiểm , cân nhắc đến thực lực tài chính của hắn , Đoàn Lại Hoằng bị sắp xếp ở trong phòng bệnh 3 người ồn ào . Đầu tiên Giản Trì Hoài bảo người ta cho hắn đổi sang phòng bệnh VIP , chờ mọi việc ổn thoả , anh lúc này mới đẩy cửa phòng ra đi vào .

Đoàn Lại Hoằng nằm ở trên giường bệnh , thuốc tê còn chưa tan hết , cả người bởi vì mất máu quá nhiều , vùi lấp ở trong giường , hắn con ngươi nhẹ chuyển , lúc thấy Giản Trì Hoài , trên mặt không có dư thừa biểu cảm ngoài ý muốn , " Tứ ca , đã lâu không gặp . "

Giản Trì Hoài đứng ở cuối giường , từ trên cao nhìn xuống chằm chằm hắn , " dao này không có đâm chết cậu , mệnh thật là lớn . "

" Tinh Tinh chết cũng hơn hai năm , tại sao ? " Đoàn Lại Hoằng nghĩ mãi ko ra , Chử Cát Bằng tại sao vào lúc này còn muốn đâm cho hắn một dao .

" dĩ nhiên là do cậu bạc tình bạc nghĩa . "

Nâng lên mi mắt nhìn về phía Giản Trì Hoài , hắn hôm nay nghèo khổ vất vả , cũng không có cái gì để sợ , " Tứ ca , ban đầu là do tôi lòng mê tiền bạc , là tôi đem Tinh Tinh tự tay dâng cho anh , nhưng sau đó cô ấy bệnh nặng qua đời , đó cũng là tôi không nghĩ tới , những chuyện này không thể đều đổ ở trên người tôi a . "

Giản Trì Hoài cười lạnh , " chuyện này , chẳng qua là tự vệ mà thôi , cùng lắm thì , chính là phòng vệ mới phải chống cự . "

" tự vệ ? " Đoàn Lại Hoằng nâng cao tầm mắt nhìn anh , " Tứ ca , anh đùa gì thế ? là ông ta xông tới trực tiếp đâm tôi một dao , ông ta là thật muốn giết tôi , đây là mưu sát !"

"Đoàn Lại Hoằng , cậu ban đầu dựa vào một Chử Nguyệt Tinh lấy được bao nhiêu chỗ tốt , cậu không phải là không biết . "

Người đàn ông lấy dũng khí , tính toán lần nữa vì mình tranh thủ chút gì đó , " đó là một tay giao tiền một tay giao hàng mà thôi , nếu không phải là anh vừa mắt Tinh Tinh , nếu không phải là anh muốn chiếm đoạt cô ấy , sẽ có chuyện về sau sao ? "

Giản Trì Hoài không có phủ nhận , " cho nên , tiền hàng hai bên , cũng là năm đó lập được quy định . "

" nhưng bây giờ không giống nhau , tôi thiếu chút nữa mất tính mạng , một dao kia không thể làm gì ai , tôi biết , ông ta bây giờ là cha vợ anh , anh nhất định sẽ giúp ông ta , Tứ ca , tôi chỉ cần một cơ hội đông sơn tái khởi , anh cũng hẳn rõ ràng tôi là có năng lực ......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!