Chương 39: Giản Trì Hoài, anh không thể ( tinh)

Cả người Chử Đồng đều nằm ở trên người Giản Trì Hoài , trong tai ong ong tác hưởng , giống như có cái gì đó lập tức muốn nổ tung . Cô há mồm , căn bản ngay cả lời cũng nói không ra được , áo len còn vén ở trên ngực , động tĩnh của bánh xe đang lăn cũng kỳ dị vô cùng . Chử Đồng vểnh tai , không nghe được thanh âm của Giản Trì Hoài , sau khi xe văng qua đây , cô vốn là được Giản Trì Hoài che chắn phía trên người , nhưng lúc này lại thẳng tắp nằm ở trên ngực anh .

Nhức đầu thật là lợi hại , Chử Đồng quản không được nhiều như vậy , cô ho nhẹ mấy tiếng , trong cổ họng cuối cùng đã dễ chịu hơn một chút , " Giản Trì Hoài , nói chuyện với anh đó . " thanh âm mặc dù nhẹ , nhưng người đàn ông đủ có thể nghe . Nhưng Chử Đồng cũng không chờ được bất kỳ lời đáp lại nào , đáy lòng cô tràn ra hốt hoảng , cố gắng kêu được mấy tiếng , " Giản Trì Hoài , Giản Trì Hoài ? Nói chuyện với anh đấy , đừng dọa em . "

Bên tai tựa như là yên lặng chết chóc , Chử Đồng muốn xoay người , cánh tay đang ôm lấy cô chợt căng thẳng , " tôi nghe . "

" nghe tại sao không trả lời ? " Chử Đồng khẩu khí không tốt , mơ hồ còn làm như khóc thút thít .

Giản Trì Hoài nhẹ nhàng cười lên , " không có gì , chỉ muốn xem một chút em có thể khẩn trương vì tôi hay không . "

" anh --"

" suỵt , chừa chút sức lực , " Giản Trì Hoài mở mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ , sau đó lập tức nói , " ai dám đụng xe của tôi , hôm nay ra cửa không có đem con mắt theo . "

" Giản Trì Hoài , chúng ta có thể tự mình đi ra ngoài được hay không ? "

" em nói đi ? " Giản Trì Hoài bị kẹt ở trong chỗ ngồi không thể động đậy , xe đã bị biến dạng , Chử Đồng không khỏi bắt đầu sợ , " Giản Trì Hoài , anh nói xe có thể nổ tung hay không ? "

" sẽ không . "

" tại sao ? "

Hai tay Giản Trì Hoài ôm cô , " em đợi lát nhìn cũng biết . " người đàn ông nghe được có tiếng bước chân của người trên đường tới đây , còn có tiếng la hét bén nhọn , tai nạn xe cộ xảy ra như vậy , nhất định sẽ có người báo cảnh sát , anh thử nhúc nhích toàn thân , lại hỏi Chử Đồng , " em có nơi nào đau dữ dội hay không ? "

" em vẫn tốt , còn anh ? "

" tôi cũng không có . "

Chử Đồng chưa từng trải qua việc ở trong một không gian nhỏ hẹp bịt kín như vậy , " Giản Trì Hoài , anh có nghĩ tới hay không , nếu như trước mặt không phải là một thân cây , mà là vách đá , chúng ta sau khi lật xe trực tiếp lăn xuống vực sâu , vậy có phải nghĩa là mất mạng hay không ? "

" không có khả năng như vậy . "

" anh là giáo sư , thời điểm dạy học khẳng định cũng nghĩ đến vô số các loại giả thiết ......"

Giản Trì Hoài hai tay ôm chặt cô không muốn buông ra , tựa hồ chỉ cần cánh tay vô ý thức lỡ buông lỏng ra , người trước mặt sẽ như giả thiết của cô vậy , rơi vào vực sâu không đáy , " Chử Đồng , em sợ sao ? "

" em dĩ nhiên sợ , em không muốn chết , em vẫn muốn sống tốt , em còn có cha mẹ chị gái ......"

Giản Trì Hoài cắt đứt lời của cô , " tôi cũng sợ , tôi còn có em . "

Chử Đồng nghe được câu này , trong lòng không khỏi buồn bã , hốc mắt chợt chua xót , chóp mũi cũng là khó chịu đến muốn chết . Cánh tay Giản Trì Hoài ôm thật chặt , mới vừa rồi trong nháy mắt , anh trước tiên nghĩ tới cư nhiên chỉ có Chử Đồng , sau đó mới có cha mẹ anh, em gái , ông bà .

Trong cổ họng Chử Đồng tựa như bị nhét bông mềm , tắc nghẹn thật khó chịu , thở lên không được, hít xuống không xong .

Phía ngoài, tiếng bước chân rất nhanh đi tới bên cạnh xe , có kẻ cúi người xuống hỏi , " người ở bên trong , không sao chứ ? "

" không sao , " Giản Trì Hoài tiếp lời nói , " xin phiền giúp một tay gọi 120 , có người bị thương . "

" yên tâm đi , xe cứu thương rất nhanh sẽ tới đây . "

Không tới mấy phút nữa , tiếng còi xe cấp cứu từ xa đến gần , cánh tay Giản Trì Hoài vẫn ôm Chử Đồng ở trước ngực , giống như là ý thức được cái gì , anh đem vạt áo của cô kéo xuống , thiếu chút nữa là để cho cảnh xuân của cô lộ ra ngoài . Trên xe cứu thuơng, nhân viên y tế chạy xuống , một bên cửa xe đã bị biến dạng nghiêm trọng , bọn họ qua thử bên kia , cũng may có thể cạy mở ra , có bác sĩ nam vươn tay ra , " tự mình có thể cử động không ? "

Chử Đồng gật đầu một cái , Giản Trì Hoài hướng thắt lưng cô đẩy lên , người bên ngoài cố hết sức kéo Chử Đồng ra bên ngoài , cô khom người , thật vất vả mới được cứu ra ngoài , Chử Đồng không khỏi lo âu , vóc người cô nhỏ như thế còn phải cố hết sức , vậy Giản Trì Hoài thì sao ?

Nhân viên y tế bắt đầu cứu Giản Trì Hoài , bác sĩ nam chui nửa người trên vào trong , thấy Giản Trì Hoài lắc đầu một cái , " đoán chừng không được , chân của tôi còn bị mắc kẹt . "

Người bác sĩ kia kiểm tra thử , quả nhiên là vậy, anh ta lui thân thể ra , lấy điện thoại di động ra gọi 119 . Chử Đồng thấy một màn này , kinh hãi khiếp đảm nổi lên , " anh ấy thế nào ? "

" nửa người dưới có thể bị mắc kẹt , cứu ra khó khăn . "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!