Sau khi chuyện của nhà hàng lẩu tung ra , trong xã hội phản ứng rất lớn , nghe nói còn phải điều tra kỹ .
Chử Đồng được gọi vào phòng làm việc của chủ biên , trên bàn thả hai chén trà , Chử Đồng ngồi ở trước bàn , chủ biên vui vẻ yêu kiều , lần đầu tiên đôi với cô bằng thái độ tốt như vậy , " uống trà đi . "
" cám ơn ạ . "
" không nghĩ tới cô điều tra tin tức liều mạng như vậy , hơn nữa quả thật có thành tích , không tệ . "
" cám ơn chủ biên khích lệ . " trừ việc lấy những lời này ra đại diện , Chử Đồng cũng không biết nói những gì .
" cấp trên mới vừa rồi gọi điện thoại tới đây , bảo bộ phận đời sống chúng ta hết sức phối hợp nhau , cái tin tức này còn có rất nhiều điểm có thể đào bới . "
" dạ . "
Chủ biên nâng ly trà lên , thấy Chử Đồng không động đậy , bà chỉ chỉ cái ly bên tay cô , " nếm thử một chút xem , trà hoa hồng , ngon lắm . "
Chử Đồng cầm ly trà lên , ban đầu , cô cũng chỉ là một phóng viên nhỏ , còn là do người khác giới thiệu tới , không có ai đem cô để ở trong mắt , chứ nói chi là chủ biên thế này , " Chử Đồng , tôi xem lý lịch của cô , trước đây là làm ở Dịch Lục Soát ? "
Chử Đồng hơi có cảm xúc đau đớn , cô nhẹ gật đầu , " dạ . "
" đây chính là công ty lớn a , thế nào mà không làm nữa ? "
May nhờ trong tài liệu , cô chẳng qua là nghỉ việc , mà không bị Dịch Lục Soát đánh lên hai chữ ' đuổi việc ' , " cường độ công việc quá lớn , hơn nữa cạnh tranh hết sức khốc liệt , tôi muốn chậm rãi để thích ứng . "
" bộ phận đời sống của Dịch Lục Soát , có phải chuyện gì cũng dám đưa lên báo hay không ? "
" đúng vậy , dù sao cũng coi là có chỗ dựa phía sau , lúc ấy vào làm , chủ biên đã bảo chúng tôi không cần lo lắng trước sau , chỉ cần đào móc tin tức là tốt rồi . "
Chủ biên ở đối diện cười cười , " đúng , làm dân sinh thì phải như vậy , dáng vẻ này của ngành chúng ta bây giờ , sợ đầu sợ đuôi , cả ngày lẫn đêm cũng chỉ dám viết được mấy chuyện vớ vẩn cho tôi như là con trai đánh cha già , đồ chơi rách gì đó bất hợp pháp , tiếp tục như vậy nữa , sớm muộn gì cũng đóng cửa . "
Lúc Chử Đồng đi ra khỏi phòng làm việc , tâm tình không khỏi vui mừng , ban đầu quyết định muốn điều tra ngầm nhà hàng lẩu đó , cô cũng không có bất kỳ lòng công lợi nào , hơn nữa không hề nghĩ qua muốn mượn việc này làm gì , chẳng qua là nhận được hai cú điện thoại , đều nói sau khi ăn xong lẩu ở Thiên Khách Lai thì thượng thổ hạ tả ( vừa ói vừa tiêu chảy ) , cô lúc ấy đã cảm thấy có vấn đề .
Hơn nữa thương hiệu của Thiên Khách Lai bây giờ đang nổi tiếng , cô mới suy nghĩ muốn đi điều tra tận nơi một phen , không nghĩ tới , thật đúng là vấn đề vô cùng lớn . Điều tra tin tức chính là như vậy , đem chuyện người thật việc thật ra ánh sáng làm chủ yếu , nếu như trước sợ hổ sau sợ sói , vậy còn không bằng ngoan ngoãn đợi ở nhà đừng đi đâu cả .
Buổi tối , Chử Đồng như thường lệ đi làm , thay xong sườn xám đứng ở cửa , khoảng bảy giờ tối , vẫn là giờ cao điểm đón khách như cũ , cô ngồi dậy , khóe miệng đang câu siết nét vui vẻ còn chưa kịp thu hồi , chợt thấy Giản Trì Hoài sải bước đi tới trước mặt , cô muốn giống như trước đây làm bộ như không quen biết , " hoan nghênh tới đây . "
" a . " Chử Đồng rõ ràng nghe được trận cười lạnh , Giản Trì Hoài thẳng tắp hỏi cô , " Đường Minh Lục đâu ? "
" không rõ lắm , anh ta bình thường không đến nơi này . "
Giản Trì Hoài vươn tay chế trụ cánh tay cô , " em còn dám đứng ở nơi này ? "
" tại sao không dám ? " Chử Đồng hỏi ngược lại , " tôi lại không làm chuyện gì hại người hại vật . "
" đừng nói tin tức ngày đó không phải là do em viết , em cho rằng Thiên Khách Lai chẳng qua là một nhà hàng lẩu nho nho có phải không ? Danh dự của nó bị tổn thương , người nào có lợi nhất ? Em nghĩ đến chưa ? " Ánh mắt Giản Trì Hoài hung hăng nhìn chằm chằm cô , Chử Đồng theo bản năng vặn chặt chân mày , Giản Trì Hoài lôi kéo cô muốn đi . Hai người tiến vào đại sảnh , quản lý từ cách đó không xa tới đây , ánh mắt nhìn chằm chằm Giản Trì Hoài , " ngài làm gì thế ? "
" gọi Đường Minh Lục tới đây . "
" thật ngại quá ......" quản lý vừa muốn mở miệng , chỉ thấy Giản Trì Hoài đã kéo Chử Đồng đi vào trong , quản lý thấy vẻ cậy thế như vậy , tự nhiên chỉ có thể gọi điện thoại cho Đường Minh Lục tới .
Chử Đồng mang giày cao gót , căn bản theo không kịp bước chân của Giản Trì Hoài , người đàn ông bước nhanh đi vào trong , đứng ở đầu hành lang có người phục vụ tới đây , Giản Trì Hoài buông tay đang nắm Chử Đồng ra , " đi thay quần áo trước . "
Chử Đồng bị anh nhắc nhở cũng tỉnh ra , nghĩ chuyện tự nhiên cũng muốn toàn diện rất nhiều , lại nói Giản Trì Hoài như vậy , khẳng định không thể nào lại để cho cô quay ra cửa đứng tiếp . Cô đi phòng thay quần áo thay xong bước ra cửa , Đường Minh Lục còn chưa tới , Giản Trì Hoài dứt khoát muốn dẫn cô đi . Bàn tay anh nắm chặt Chử Đồng , hai người bước nhanh đi ra khỏi nhà hàng , Chử Đồng lôi kéo muốn đem tay của mình rút về , " anh buông tôi ra . "
Giản Trì Hoài năm ngón tay thu hẹp , khớp xương ngón tay của Chử Đồng bị anh bóp làm đau , giọng nói cô tê liệt , " xương tôi cũng sắp gãy rồi . "
" tôi ngược lại thật hối hận ban đầu không đem xương chân em bẻ gãy luôn cho rồi , đỡ phải thấy em đi trêu chọc chung quanh như vậy , toàn thích gây chuyện . " Chử Đồng bị anh một đường kéo tới bãi đậu xe , Đường Minh Lục sau khi nhận được điện thoại của quản lý đại sảnh , lập tức tới ngay , mấy người vừa đúng ở bãi đậu xe đụng phải . Đường Minh Lục xuống xe , thấy hai người vẫn còn đang lôi kéo , " thế nào ? "
Giản Trì Hoài níu lại cổ tay của Chử Đồng không buông ra , " Đường Minh Lục , chuyện của nhà hàng lẩu Thiên Khách Lai anh không thể nào không biết đi ? Chử Đồng coi như là giúp nhà hàng của anh san bằng một con đường , ân tình này , anh nên phải nhớ cho kỹ . "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!