Chương 34: Trong xuân mộng của tôi không có anh

Chử Đồng không nói lời nào nhìn chằm chằm anh , Giản Trì Hoài không chút nào cảm thấy không thoải mái hoặc lúng túng , sắc mặt anh tự nhiên nhìn về phía Chử Đồng , " em không tin , đi ra ngoài làm phỏng vấn điều tra , xem một chút những người trẻ tuổi kia thích cái gì . "

" cuộc phỏng vấn này của chúng ta rất chuyên nghiệp , rất nghiêm túc , rất có chiều sâu !"

" nghiêm túc ? Chiều sâu ? " Giản Trì Hoài nhẹ nhăn chân mày , trên mặt chợt hiện ra một loại thần sắc kỳ quái , Chử Đồng hít sâu một cái , " Giản Trì Hoài , anh đủ chưa ? "

" đủ cái gì ? "

Chử Đồng nắm bút trong tay , lúc cô làm phỏng vấn , thói quen đem trọng điểm đều nhớ kỹ , đầu ngọn bút của cô ở trên cuốn sổ nhẹ khua mấy cái , " tôi chỉ muốn làm phỏng vấn thật tốt , hy vọng anh có thể phối hợp , được không ? "

" được , liền dựa theo vấn đề của em hỏi đi . " Giản Trì Hoài không gây khó dễ cho cô , Chử Đồng nghe vậy , đem bút ghi âm bật lên lần nữa , hỏi lại câu hỏi ban nãy , câu trả lời của Giản Trì Hoài tựa như bài học thuộc lòng , rất nghiêm túc , có nghiên cứu quan sát . Chử Đồng cũng cảm thấy cuộc phỏng vấn như thế này thật không có ý nghĩa , đến câu sau cùng , cô chuyển đề tài câu hỏi , " Giản giáo sư học thức uyên bác như vậy , ở trường học khẳng định rất được hoan nghênh đi . "

" tạm được . " sắc mặt của Giản Trì Hoài có chút rung động .

Chử Đồng không nhịn được chất vấn tiếp , " nhất định là rất được nữ sinh viên yêu thích phải không? . "

Ánh mắt người đàn ông hướng cô liếc mắt , anh đặt quyển sách trên tay xuống , đứng đắn liếc qua nhìn về phía Chử Đồng , " cái câu hỏi này nếu không có bên trong bản phỏng vấn của em , thì đó chính là do em tự mình nghĩ tới ? "

Chử Đồng theo bản năng cau mày , vội vàng phản bác , " không phải vậy , tựa như anh nói , làm quá nghiêm túc không tốt , điều chỉnh, điều chỉnh mà thôi . "

" tôi có được nữ sinh viên yêu thích hay không , em không rõ ràng lắm sao ? "

" Giản giáo sư , xin anh chú ý , đây là phỏng vấn . "

" giả bộ cái gì mà giả bộ ? " Giản Trì Hoài vắt lên chân dài nhìn về phía cô , " tôi cũng cùng em ở nơi này giả bộ hơn nửa ngày , còn chưa đủ có phải không ? Em là gì của tôi , còn phải cần tôi nói rõ sao ? Tôi có cuộc sống riêng ngổn ngang loạn xạ thế nào , em cũng rõ ràng nhất . "

Chử Đồng lại nhấn tắt bút ghi âm lần nữa , cô đem đồ trên bàn thu dọn lại . Dù sao phỏng vấn căn bản đã kết thúc , cô đứng lên , từ trên cao hướng xuống Giản Trì Hoài nhìn , " cám ơn Giản giáo sư đã hết sức phối hợp . "

Giản Trì Hoài mắt thấy cô xoay người đi ra ngoài , anh nhìn chằm chằm bóng lưng của cô hồi lâu , " Chử Đồng . "

Cô đã đi tới cửa , tay cầm ở nắm cửa , sau đó xoay người nhìn về phía anh , " thế nào ? "

" Đường gia cũng không phải gia đình tầm thường , em nói em muốn sống cuộc sống bình thường , nếu không môn đăng hộ đối khiến cho em cảm thấy mệt mỏi , em nên cách xa Đường Minh Lục một chút . "

Chử Đồng nghe vậy , không chút khách khí đáp lại anh một câu , " anh có thể cấm ni cô không được kết hôn , anh còn muốn cấm cô ta không được có mộng xuân sao ? " nói xong , kéo cửa trực tiếp đi ra ngoài .

Sắc mặt Giản Trì Hoài thay đổi liên tục , đây coi là cái ví dụ rách gì vậy ? Còn có , mộng xuân ? Cô chẳng lẽ nghĩ về Đường Minh Lục mà mơ như vậy ? Cô thật đúng là tiền đồ lớn , Giản Trì Hoài theo sát đi ra phòng làm việc , anh đứng ở trước lan can , thấy Chử Đồng đi xuống lầu , đeo trên lưng balo của cô bước nhanh hướng cửa trường học đi tới . Cô mặc kệ tuỳ tính , băng qua sân trường một chút cũng không thèm để ý , giống như là học sinh , còn có nam sinh đang chơi bóng rổ nhìn cô bước qua , huýt gió lên .

Kia hình như là mấy sinh viên chuyên ngành cơ điện , được , anh nhớ .

Chử Đồng về đến nhà , Lý Tĩnh Hương không có ở đây , bà bình thường cũng sẽ không rời khỏi Chử Nguyệt Tình nửa bước , hôm nay có Cố Thanh Hồi ở đây , Lý Tĩnh Hương cũng yên lòng đi ra ngoài mua chút đồ . Chử Đồng đẩy cửa đi vào , nghe thấy được cỗ mùi hương lạ , rất thoải mái , thanh đạm không nồng nặc . Chử Nguyệt Tình cùng Cố Thanh Hồi ngồi trên ghế salon trong phòng khách .

Chử Đồng bước qua lên tiếng chào hỏi , " bác sĩ Cố , xin chào . "

" xin chào . "

" rất cảm ơn anh đã có thể tới đây . "

" ừh . " Cố Thanh Hồi bình thường đói với cô và Lý Tĩnh Hương rất ít khi nói chuyện , Chử Đồng thấy chị yên lặng ngồi ở đó , cũng yên lòng , cô trở về phòng sửa sang lại bản phỏng vấn , Cố Thanh Hồi liếc nhìn Chử Nguyệt Tình đối diện , anh chợt đưa tay , cầm cánh tay của cô kéo qua . Trái tim Chử Nguyệt Tình hoảng sợ không dứt , " đừng đụng , mẹ tôi nói sẽ lây bệnh . "

Cố Thanh Hồi đem ống tay áo của cô lật lên , nốt nước phồng trên cánh tay căn bản đã lặn hết , nhưng vẫn là để lại dấu vết màu đỏ , " cô thế nào lại bị bệnh này ? "

Chử Nguyệt Tình cắn cánh môi không nói lời nào , ngón tay Cố Thanh Hồi phủ lên trên da thịt xung quanh của cô nhẹ miết , " với tôi , còn có cái gì khó nói nữa ? "

Ý nghĩ trong lòng cô , cô buồn khổ , tất cả đều sẽ không chút nào giấu giếm nói cho hết cho Cố Thanh Hồi , trước kia là vậy , sau này cũng không có ngoại lệ . " Giản Trì Hoài đưa tôi một bộ quần áo , tôi nghe ý tứ của Đồng Đồng , em gái của Giản Trì Hoài cũng bị bệnh như vậy . "

Cố Thanh Hồi cúi đầu ngắm cánh tay của cô , " tôi trước kia đã dạy cô quên đi khổ sở , hôm nay tôi bắt đầu muốn dạy cô , như thế nào để không yêu một người nữa . "

Chử Nguyệt Tình tựa hồ có chút bài xích , cô dùng sức muốn đưa tay thu hồi về , ngón tay Cố Thanh Hồi xoay lại thu hẹp , không cho cô sức lực để giãy giụa , " tôi chỉ muốn cô hiểu rõ một chút , nếu như người đàn ông này , trong lòng đối với cô chẳng qua là muốn lấy cô làm phương tiện để kiềm chế người khác , anh ta thậm chí cố ý để cho cô gánh tội , cô cảm thấy anh ta đối với cô có tình ý sao ? "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!