Chương 26: Muốn có con gái

Chử Đồng dừng lại bước chân , nhất thời không biết nên như thế nào để tiến hoặc lùi .

Cố Thanh Hồi nhẹ xoa huyệt thái dương của Chử Nguyệt Tình , " cô xem , cô cũng có thể đối diện với bản thân như vậy , đã nói lên cô rất dũng cảm . "

" tôi là có nghĩ qua như vậy , nhưng có lỗi sao ? Lại nói , tôi chỉ là suy nghĩ , nhưng không có muốn hại cô bé . "

Chử Đồng đứng ở cửa , cô nghĩ , chị cô thật là quá cô đơn , chị ấy ngay cả một người để nói chuyện cũng không có , chị ấy hết lần này đến lần khác nói mình không điên , nói mình là bình thường , nhưng lại không ai tin tưởng chị ấy cả . Đoán chừng , cũng chỉ có ở trước mặt Cố Thanh Hồi , chị ấy mới có thể rộng mở lòng mình đi ?

Mà trên thực tế , bác sĩ tâm lý này quả thật có thể làm cho người ta có cảm giác an toàn không giống nhau . Chử Đồng nghe được cửa có động tĩnh , xoay người , liền thấy Lý Tĩnh Hương mua thức ăn trở về . Cô còn muốn đi làm , trở về phòng thay quần áo, sau khi nói đơn giản vài câu với Lý Tĩnh Hương , Chử Đồng liền ra cửa .

Lý Tĩnh Hương đối với Cố Thanh Hồi cũng không xa lạ , bà yên lòng trở lại phòng bếp , vào lúc giữa trưa , bà đi tới trước căn phòng của Chử Nguyệt Tình , gõ vang cửa phòng , thanh âm của Cố Thanh Hồi nhẹ nhàng truyền ra , " ra ngay . "

Người đàn ông tới mở cửa , Lý Tĩnh Hương thấy trong tay anh cầm bản vẽ tô màu , tô được hơn phân nửa , bà hướng bên trong gian phòng nhìn lấm lét , Cố Thanh Hồi tránh người ra , " cô ấy ngủ , hơn một canh giờ . "

" vậy à , để cho nó ngủ đi . "

Cố Thanh Hồi nhìn đồng hồ , " cứ để cho cô ấy ngủ nửa giờ nữa , dì yên tâm , có tôi ở đây rồi . "

" thật là làm phiền cậu , bác sĩ Cố . "

" không có gì . "

Lý Tĩnh Hương quay trở ra , Cố Thanh Hồi đóng cửa lại , anh trở lại trước ghế sa lon , đưa tay đem bản vẽ thả vào trên khay trà , tiếp theo sau đó ngồi tô màu . Khi Chử Nguyệt Tình tỉnh lại , Cố Thanh Hồi đã đi rồi , cô ngồi dậy , muốn xem đồng hồ , lại trước tiên thấy được thứ gì đó đặt trên đầu giường . Đó là một bức tranh đã tô màu xong , là một trong những bức 'Bí mật vườn hoa ' đang nóng hổi gần đây.

Một hớp tỉnh , miệng giếng treo cái thùng gỗ , bên trong hẳn còn chứa đầy nước , Chử Nguyệt Tình ôm bức tranh này mãi không chịu buông ra , vẫn luôn chẳng người nào hiểu cô , nhưng cực kỳ hiểu cô nhất , cũng chỉ có bác sĩ tâm lý này .

Chử Nguyệt Tình không muốn thừa nhận việc này , cô sợ người khác sẽ nói , chính là bởi vì cô là người điên , cho nên bác sĩ tâm lý mới có thể mang đến tác dụng đối với cô .

Cố Thanh Hồi đi xuống lầu , ngồi vào chỗ điều khiển tay lái , sau đó gọi điện thoại cho Giản Trì Hoài , bên kia rất nhanh nhận máy , " alo . "

" Giản tiên sinh , tôi vừa đi ra . "

" ừ , như thế nào ? "

Cố Thanh Hồi không chút nào giấu giếm , " Chử Nguyệt Tình bên này rất bình thường , cô ấy có thể từng có ý tưởng trong nháy mắt , nhưng không đến nỗi sẽ biến thành hành động . "

" anh xác định như vậy ? "

" tôi nghĩ , cô ấy đối với tôi hẳn không bao giờ nói dối . "

Giản Trì Hoài ngồi ở trước bàn làm việc , ánh mắt từ trên cao nhìn xuống dưới lầu , " cô ta đã có qua ý nghĩ như vậy , đã nói lên con người ko lương thiện , người như vậy , có chuyện gì là làm không ra được ? "

" Giản tiên sinh , tôi cũng xem qua cái video đó , nhưng tôi cảm thấy bác sĩ kia cũng không phải là Chử tiểu thư . "

" Cố Thanh Hồi , anh kiên trì nói giúp cho cô ta , anh quên là ai trả tiền lương cho anh rồi sao ? "

Đầu kia người đàn ông cũng không im lặng , " Giản tiên sinh , tôi là bác sĩ tâm lý , tôi chỉ nói lời nói thật . "

" nếu như thế , vậy anh ngược lại nói một chút , Chử Nguyệt Tình có phải bị điên ko ? "

" cô ấy không coi là chân chính ý nghĩa bị điên , nhưng rất nhiều chuyện đúng là trong đầu cô ấy ko thông suốt , cô ấy nhất thời suy nghĩ không rõ ràng lắm ......"

Giản Trì Hoài không chút do dự cắt đứt lời của anh , " nếu cô ta không phải là người điên , vậy sau này cũng không cần anh phải đi qua đó nữa , tiền lương tôi sẽ bảo thư ký trả đầy đủ , từ đây về sau Chử Nguyệt Tình không còn là bệnh nhân của anh nữa . "

Cố Thanh Hồi không nghĩ tới Giản Trì Hoài sẽ làm như vậy , " Giản tiên sinh , ngài nhất định phải vào lúc này bảo tôi rút lui ra khỏi đó ? "

" có cái gì không ổn sao ? "

" cô ấy từ từ đang có tiến triển , tôi có lòng tin ......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!