" chị !" Chử Đồng khó có thể tin , nhìn Chử Nguyệt Tình một chút , lại nhìn Giản Trì Hoài một chút .
Sắc mặt Giản Trì Hoài hết sức khó coi , muốn đưa cánh tay rút về , nhưng Chử Nguyệt Tình ôm rất chặt , giống như thứ đang ôm là mạng sống của mình , tựa hồ buông lỏng tay sẽ ngã vào vạn kiếp bất phục . Lý Tĩnh Hương thấy cảnh này , vội vàng đứng dậy đi lôi kéo con gái lớn , " Tình Tình , đừng làm chuyện hồ đồ , buông tay . "
" mẹ , con rất tỉnh táo , mẹ đừng nói con hồ đồ , anh ấy là bạn trai con , con thế nào phải buông tay đây ? "
Chử Đồng trong mắt vừa không rõ ràng , lại có khiếp sợ , Giản Trì Hoài không nhịn được gạt tay của Chử Nguyệt Tình ra , nhưng chị ấy lại giống như bị kinh sợ , lại ôm trở về .
Người giúp việc đứng ở bên cạnh cửa cũng ko biết phải làm sao , Chử Đồng đôi mắt sưng đỏ tiến lên , " chị , chị nhận ra em được ko ? "
Chử Nguyệt Tình hướng cô xem mắt , lắc đầu một cái , " tôi không quen biết cô . "
" em không tin , chúng ta tình cảm tốt như vậy ......"
Chử Nguyệt Tình học bộ dáng của cô , lắc đầu một cái , " nếu tình cảm rất tốt , vậy tôi thế nào vẫn là chưa từng thấy qua cô ? Cô đừng gạt tôi . "
Chử Đồng nghe nói như thế , tự trách không dứt , Giản Trì Hoài lần nữa rút về tay của mình , " đem cô ta mang đi . "
" chờ một chút !" Chử Đồng tiến lên bước , kéo chị qua , " không thể đem chị ấy đưa đi chỗ khác , tôi thật vất vả mới thấy được chị , Giản Trì Hoài , anh để cho tôi cùng chị ấy nói chuyện nhiều hơn có được hay không ? "
" tôi không đi , tôi không đi , " Chử Nguyệt Tình tâm tình cũng kích động , " tôi phải về căn phòng đó , đó là nhà của tôi , để cho tôi trở về . "
Lý Tĩnh Hương cẩn thận kéo tay áo của Giản Trì Hoài lại , " Trì Hoài , van cầu con, hai chị em chúng nó thật vất vả gặp mặt , chuyện về sau , mẹ sẽ tự mình cùng Đồng Đồng nói rõ ràng , con thật tốt để cho chúng nó có thời gian chung đụng được không ? "
Giản Trì Hoài hướng Chử Đồng nhìn mắt , anh ngồi trở về ghế sa lon , Chử Nguyệt Tình không chịu đi , cũng dính chặt vào anh cùng ngồi , Chử Đồng cảm thấy , mình lúc này ngược lại giống như là dư thừa . Cô hướng Lý Tĩnh Hương liếc nhìn , " không phải nói muốn nói với con rõ ràng sao ? Tốt , con nghe đây . "
Chuyện cho tới bây giờ , có một số việc , thật ra thì cũng đã rõ ràng , không cần giải thích thêm cái gì . Lý Tĩnh Hương chia ra liếc nhìn hai đứa con gái , bà che mặt , bất luận đối với đứa nào , bà cũng thật xin lỗi .
Hai năm trước . Khu Tây Thành bệnh viện nhân dân .
Mới vừa làm xong tiểu phẫu, Chử Nguyệt Tình nằm ở trên giường bệnh , trạng thái tinh thần cũng rất tốt , dù sao cái này cũng không phải phẫu thuật gì to tát , hơn nữa cũng không phải là bệnh gì liên quan đến biến chứng . Mẹ cô ở bên cạnh chăm sóc , " em gái con nói , buổi tối tới đây . "
" không cần , chạy tới làm cái gì ? " Chử Nguyệt Tình giơ cánh tay lên , " mẹ xem , con không phải là thật tốt sao ? ngày mai sẽ có thể xuống giường . "
" cứ để cho nó đến đây đi , hai người các con tình cảm tốt , mẹ là cản cũng không ngăn được đâu . "
Chử Nguyệt Tình cười khẽ , ánh mắt lúc này đều là trong trẻo , " vậy cũng tốt , vừa đúng mẹ cũng có thể đi về nghỉ , có Đồng Đồng ở đây , mẹ yên tâm đi . "
Bác sĩ đi vào phòng thăm khám , bà nụ cười hiền lành , bên người đi theo là một thực tập sinh , hình như họ Diệp , hai người đi tới trước giường bệnh , bác sĩ cầm bộ hồ sơ bệnh án lật xem , " hôm nay ăn gì rồi sao ? "
" còn chưa có , không biết có thể ăn được hay không . "
" không có sao , ăn đi , chính là thanh đạm một chút , ăn được đồ ăn mới có thể khôi phục mau . " Bác sĩ cầm trong tay cây bút , bên cạnh Diệp Như hướng bà nhìn , thấy trên hồ sơ bệnh án, nhóm máu một lan vẽ một vòng , sau đó ko hề biểu lộ cảm xúc gì đem bộ hồ sơ bệnh án trả về .
Lý Tĩnh Hương khách khí đưa bác sĩ đưa ra ngoài , quay đầu lại ngồi vào cạnh giường bệnh của con gái , " bác sĩ Triệu người thật không tệ , làm xong giải phẫu còn quay lại ân cần hỏi han như thế . "
" đúng vậy , là một bác sĩ tốt . "
Đang nói chuyện , có người đẩy cửa phòng bệnh ra đi vào , Đoàn Lại Hoằng xách theo đồ ăn bao lớn bao nhỏ , anh ta đi tới trước giường bệnh , trên mặt Chử Nguyệt Tình vui vẻ nhẹ giương , " anh đã đến rồi . "
" hôm nay có tốt một chút nào ko ? " Đoàn Lại Hoằng đem trái cây đặt trên đầu giường , nghiêng đầu về bên cạnh Lý Tĩnh Hương chào hỏi . " dì . "
Lý Tĩnh Hương nhẹ gật đầu , " dì đi rửa trái cây . "
" cháu đi cho , " Đoàn Lại Hoằng mới vừa ngồi xuống , liền lại đứng dậy , cầm chùm nói tử đi rửa , sau khi lại giường bệnh , Chử Nguyệt Tình bảo anh ta đừng vội rời đi , " buổi tối em gái em tới đây , nó còn chưa thấy được anh , em cũng không có nhắc đến anh với nó , muốn cho nó sự ngạc nhiên ......"
" tối nay đoán chừng không được , gần đây chuyện của công ty đặc biệt nhiều , anh là tranh thủ chạy ra ngoài , thật xin lỗi , Tình Tình ......"
" không có sao , " Chử Nguyệt Tình nhẹ lắc đầu , " anh vừa mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp , em hiểu , sau này đi , còn nhiều cơ hội mà . "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!