Chương 15: Trả Nợ

Mẹ Dương liếc nhìn khoản nhuận bút mà sững sờ.

"390.000 tệ?"

Đây là tiền con trai mình kiếm được từ việc viết tiểu thuyết trong tháng Tư?

Dương Lỗi cười nói: "Mẹ, tác giả viết tiểu thuyết trên mạng cần khấu trừ thuế 11,2%, tiền lương con nhận được nên là hơn 350.000 tệ.

Hôm nay là ngày phát lương, 350.000 đã được chuyển vào thẻ ngân hàng của con."

Hắn cho mẹ Dương xem thông tin được ngân hàng gửi vào điện thoại.

Nếu là vài nghìn nhân dân tệ thì hôm mùng 3 hắn đã cho bố mẹ biết, nhưng đây là hơn 300.000!

Có bao nhiêu người có thể kiếm được hơn 300.000 nhân dân tệ một tháng?

Đến lúc đó tiền lương còn chưa tới, mà tiền nhuận bút bày ra nhiều như vậy, cha Dương mẹ Dương có lẽ sẽ hỏi đông hỏi tây, thậm chí có thể sẽ nghĩ nhiều.

Xét cho cùng, tiền cũng chưa đến.

Dương Lỗi cũng ngại phiền phức, vì vậy hôm nay có tiền lương rồi mới nói, chẳng qua là đợi thêm chín ngày mà thôi.

Sự thật ở ngay trước mặt, cũng không cần phải giải thích bất cứ điều gì.

"Con trai mẹ kiếm được 350.000 tệ một tháng?" Lúc này, khuôn mặt của mẹ Dương rõ ràng là đờ đẫn.

Bà và Dương Viễn Minh kiếm hơn nửa đời người, cũng chỉ kiếm được một triệu.

Với tốc độ kiếm tiền của con trai bà, thì trong ba tháng có thể vượt qua rồi?

Tuy nhiên, sự thật đã ở ngay trước mắt, sau đó mẹ Dương đã vui vẻ trở lại.

"Tiểu Lỗi, con thật lợi hại." Mẹ Dương rất hưng phấn.

Trong lúc phấn khích, giọng nói của bà dường như có chút nghẹn ngào.

"Mẹ lập tức gọi điện thoại cho cha con." Mẹ Dương vui mừng một lúc, vội vàng nói.

Tin rằng cha Dương sẽ rất vui khi biết được tin này.

Sau khi gọi điện thoại, chỉ năm phút sau, cha Dương đã về nhà.

Ông nhìn tiền nhuận bút và thông tin nhận tiền đến tài khoản ngân hàng của Dương Lỗi, trên mặt ông cũng tràn đầy kinh ngạc xen lẫn vui mừng.

"Tiểu Lỗi, cái này là con kiếm được sao?"

Cha Dương không nhịn được hỏi: "Viết tiểu thuyết kiếm được nhiều tiền vậy sao?"

"Cha, viết tiểu thuyết không nói chắc được gì, có người kiếm được tiền, có người thì không."

Hắn cho Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan xem một số thông tin mà hắn đã tìm kiếm trên điện thoại của mình.

"Viết tiểu thuyết kiếm được nhiều tiền nhất, thậm chí một năm cũng kiếm được hơn trăm triệu tiền bản quyền! Nói cách khác, tiểu thuyết hay nhất có thể kiếm được một trăm triệu một năm!" Dương Lỗi cười nói.

Nghe xong, cha Dương và mẹ Dương đã hiểu rõ.

Như vậy so ra, mặc dù nhuận bút của con trai ông rất cao, nhưng hoàn toàn nằm trong phạm vi chấp nhận được.

Cha Dương mẹ Dương rất vui mừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!