Chương 580: cuối: Thiên địa

Dịch giả: phuongkta1

Biên: argetlam7420

Điền Vấn Dương ngạc nhiên trố mắt nhìn Mạc Vấn,

"trưởng Tiên, cái này, cái này..."

"Đường đường là nam nhi mà ngay cả người đàn bà cũng không quản được, mặc kệ ả tùy ý làm bậy, ức hiếp cha mẹ hại chết thê thiếp, chính là do có hạng người nhu nhược như ngươi tồn tại, mới khiến cho thiên hạ có nhiều người đàn bà chanh chua và đanh đá như thế, ngươi tự quay về đi, dọc đường rèn luyện một chút dũng khí, cứng rắn xương cốt.

"Mạc Vấn trầm giọng nói ra."Trưởng Tiên nghe ta giải thích đã.

"Điền Vấn Dương xấu hổ cúi đầu."Sai chính là sai, còn tìm kiếm cái cớ giải vây cho chính mình, sai càng thêm sai.

"Mạc Vấn sắc mặt càng lạnh lẽo. Điền Vấn Dương thấy Mạc Vấn tức giận, trên trán ngay đổ đầy mồ hôi,"Đúng, đúng vậy, trưởng Tiên giáo huấn rất đúng, xin hỏi trưởng Tiên nơi này là nơi nào.Biển Nam Hải, lên đường đi, trên đường không thể cưỡi ngựa ngồi xe." Mạc Vấn cưỡi mây bay lên trời.

Điền Vấn Dương kinh hoàng quỳ xuống, cung kính đáp lại.

Lên tới không trung, Mạc Vấn bay về phía tây nam, không được uống rượu của Khổng Tước Vương rồi, trong lúc rảnh rỗi chỉ có thể tới Lĩnh Nam dùng miệng xin rượu thịt.

Lĩnh Nam là nơi thâm sơn cùng cốc, người nghèo đất cằn cỗi, núi non hiểm trở, từ xưa chính là chỗ để triều đình lưu đày tội thần, Lưu Thiếu Khanh trước kia đã từ chối chức quan nhỏ ở Thiên Đình, lựa chọn xuống trần đảm đương chức Sơn thần Lĩnh Nam, gã lựa chọn như vậy, nguyên nhân lớn nhất chính là Lĩnh Nam cách Nam Hải rất gần, thuận tiện cho gã gặp gỡ Ngao Nhu.

Lưu Thiếu Khanh tuy là Sơn thần nhưng lại là Thiên Tiên, có thân xác hiển nhiên sẽ có chỗ ở, muốn tìm được chỗ ở của gã cũng không hề khó, giờ ngọ, Mạc Vấn tìm được Lưu Thiếu Khanh.

Lúc Lưu Thiếu Khanh là người thường thích làm lớn thích công to, nhưng chỗ ở sau khi thành Tiên lại cực kỳ đơn sơ, chỉ có bảy gian phòng trúc phía Bắc dưới chân núi, hướng mặt trời ấm áp, chung quanh phòng xá có rừng trúc vườn rau, cũng có vài mẫu ruộng đồng, lúc Mạc Vấn đi tới Lưu Thiếu Khanh đang cùng Quỳnh Dao gánh nước từ trong khe nước phía tây tưới rau.

"Thiếu Khanh, Thiên Khu chân nhân tới."

Quỳnh Dao ngẩng đầu nhìn lên trời.

"Tới thì tới rồi, còn muốn ta phải chạy ra tận cửa chào đón sao." Lưu Thiếu Khanh gánh thùng gỗ đi về phía vườn rau.

"Vẫn còn bụng dạ hẹp hòi như vậy."

Mạc Vấn cười hạ xuống, Lưu Thiếu Khanh cùng Dạ Tiêu Diêu mặc dù là Thiên Tiên, nhưng lại nhậm chức thổ địa Sơn thần, không thể tùy ý rời khỏi khu vực mà mình quản lý, những năm này hắn không chủ động thăm viếng, Lưu Thiếu Khanh hiển nhiên không vui, chẳng qua từ chuyện này cũng có thể nhìn ra Lưu Thiếu Khanh vẫn đang rất nhớ Mạc Vấn đấy, nếu không cũng sẽ không bởi vì hắn không tới thăm mà trong lòng tức giận.

"Những năm này không có tin tức, ta còn tưởng rằng ngươi gặp bất trắc." Lưu Thiếu Khanh để gánh xuống, đi ra vườn rau gặp mặt Mạc Vấn.

"Nói năng lỗ mãng như thế, sao có thể là đạo lý đãi khách." Mạc Vấn đưa tay chào hỏi Quỳnh Dao, nàng mỉm cười đưa tay, đáp lễ lại.

"Vậy tay không mà đến là đạo lý làm khách đấy hử."

Vẻ mặt Lưu Thiếu Khanh vẫn lạnh nhạt như trước.

"Sao không thấy Ngao Nhu ở đây." Mạc Vấn thấp giọng hỏi.

"Nàng cũng không thường lui tới." Lưu Thiếu Khanh đưa tay chỉ về phía phòng trúc, hai người cất bước đi đến, trong lúc đi đường Lưu Thiếu Khanh lại nói,

"Quỳnh Dao không thể mãi mãi trường thọ, Nhu nhi suy nghĩ rộng lượng, có lòng đợi sau khi Quỳnh Dao giá hạc sẽ chuyển đến nơi này."

Mạc Vấn nghe vậy khẽ gật đầu, Ngao Nhu tuy là Long Nữ Nam Hải, nhưng lại không hề điêu ngoa cường thế, thực sự đáng quý.

"Chuyện kia kết thúc như thế nào."

Lưu Thiếu Khanh hỏi.

Chuyện gì. Mạc Vấn dừng lại trước phòng đợi Lưu Thiếu Khanh đi trước, Lưu Thiếu Khanh tiến lên mở cửa phòng mời Mạc Vấn đi trước, Mạc Vấn cất bước tiến vào phòng, chỉ thấy trong phòng bố trí vô cùng đơn giản, không hề có vật dụng dư thừa, đơn giản sạch sẽ lại thanh nhã.

"Hàng năm ta đều phải lên trời báo cáo công tác đấy." Lưu Thiếu Khanh nói ra, ngụ ý là tất cả hành động của Mạc Vấn từ Thiên Đình trước đây gã đều biết rõ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!