Hai ngày sau là lễ cưới của Ngụy Đông, bởi vì nhà gái là người ở Bắc Kinh*, nên hôn lễ được tổ chức luôn ở chỗ này, để cưới được cô vợ này, nghe đâu Ngụy Đông cũng khá gian nan, ba mẹ trong nhà thầu bao đều cho hết, rốt cuộc mới đủ tiền mua được căn nhà ở đây, nhờ thế gia đình nhà gái mới gật đầu đồng ý, mà chung quy thế nào, tình cảm vợ chồng son tốt đẹp thì coi như người yêu nhau rồi cũng thành đôi*.
Mấy người bọn Sầm Tư Kỳ đều làm phù rể, sáng sớm đi theo Ngụy Đông qua nhà gái đón dâu, nhét vô số bao lì xì cuối cùng mới được vào cửa, bởi vì quá nhiều người, Sầm Tư Kỳ người xung phong giúp Ngụy Đông đầu tiên bị chen lấn xém chút nữa là ngã sấp mặt, may mà có người bên cạnh đỡ giúp một cái, giọng nam thuần hậu nhẹ bên tai: Cẩn thận.
Sầm Tư Kỳ vội vàng nói lời cảm ơn, ngẩng đầu, trước mặt là luật sư La đang cười tươi roi rói, ngạc nhiên nói:
"Luật sư La? Anh là người bên đàn gái sao?"
La Tinh Cảnh cười gật đầu:
"Tôi là anh họ của cô dâu."
Thế giới này đôi khi thật sự rất nhỏ, tối hôm qua bọn họ chỉ vừa mới trao đổi Wechat bắt đầu những bước đầu tiên nhận thức lẫn nhau, không nghĩ tới trong lễ cưới ngày hôm nay lại có thể gặp mặt, không kịp nói nhiều, thân là phù rễ Sầm Tư Kỳ còn nhiệm vụ gian khổ phải hoàn thành, vội vã cùng Ngụy Đông đi vào phòng cô dâu đón người.
Lúc Ngụy Đông cười khúc khích ký xuống hiệp ước hôn nhân bất bình đẳng tất cả mọi người đều ồn ào vỗ tay, Thẩm Chi Hòa liếc mắt nhìn La Tinh Cảnh đứng phía sau cô dâu một cái, quay đầu nháy mắt với Sầm Tư Kỳ, khẽ cười nói: Duyên phận nha.
Sầm Tư Kỳ cười nhạt không nói, chủ động lên phía trước giúp Ngụy Đông uống một chén lớn trà các loại.
Địa điểm tổ chức hôn lễ là ở khách sạn năm sao cách nhà cô dâu không xa, lúc đi Sầm Tư Kỳ ngồi nhờ xe La Tinh Cảnh, đi theo phía sau đoàn người đông đúc, La Tinh Cảnh cười nói với cậu:
"Tôi không nghĩ tới em sẽ là phù rể ngày hôm nay, trùng hợp thật."
Sầm Tư Kỳ gật đầu:
"Tôi cũng không nghĩ tới là ở chỗ này sẽ gặp được anh, đúng thật là rất trùng hợp."
La Tinh Cảnh nhắc nhở cậu:
"Làm phù rể lát nữa phải đi đỡ rượu vất vả lắm, lúc lên bàn ngồi em nhớ tranh thủ ăn hai món, đợi tới lúc có người tới mời rượu sẽ không có cơ hội ăn đâu, không lấp bụng trước là em chịu khổ đấy."
"Không đáng sợ tới vậy chứ," Sầm Tư Kỳ cười nói,
"Có phóng đại thêm không đó?"
"Lời tuyên bố từ kinh nghiệm, tôi đã ba lần làm phù rể rồi, giờ không muốn làm thêm lần thứ tư nữa đây."
Bởi vì rất vất vả?
La Tinh Cảnh nghiêng đầu qua nhìn cậu, cười khẽ một tiếng:
"Bởi vì người ta nói bất quá tam, nếu làm phù rể lần thứ tư nữa sợ không được làm chú rể."
Lễ cưới tổng cộng có bốn mươi bàn, phần lớn là bên gia đình nhà gái, Ngụy Đông trừ ba mẹ chỉ có mấy người bạn thân, người đến toàn là đồng nghiệp với bạn học trước đây.
Sau khi đến khách sạn Sầm Tư Kỳ cùng La Tinh Cảnh tách ra, đi giúp Ngụy Đông tiếp đón khách mời, thời điểm đi học Ngụy Đông có nhân duyên rất tốt, lần này kết hôn mời rất nhiều bạn bè từ thời đại học, nghiễm nhiên trở thành buổi họp lớp, đa số là những người sau khi Sầm Tư Kỳ tốt nghiệp chưa từng gặp lại, lúc này gặp nhau có không ít người đổi thay, thậm chí có người dẫn theo cả người nhà, cùng với bạn học cũ hàn huyên, cậu không khỏi cảm khái một lần rằng thời gian trôi qua nhanh thật.
Sau giai đoạn vất vả nghi thức lễ cưới chính thức bắt đầu lúc này mới có thể ngồi xuống lấy hơi, Thẩm Chi Hòa bên cạnh cũng chẳng khác gì hỏi cảm nghĩ cậu ra sao, Sầm Tư Kỳ nhìn đôi tân nhân trên sân khấu đang nghiêm túc tuyên thệ, suy nghĩ một chút, trả lời:
"Nhìn nhiều bạn bè trước kia đều đã kết hôn, có con cũng lẩm chẩm biết đi*, thật sự thấy hơi già rồi…"
"Cậu mới có bao nhiêu, nói cái gì vậy nè."
Thẩm Chi Hòa không chịu nổi mà đẩy cậu một cái, Sầm Tư Kỳ đi học từ sớm, rõ ràng so với bạn bè cùng khóa của bọn họ còn nhỏ hơn hai tuổi đây này.
Sầm Tư Kỳ không nói nữa, thật ra chỉ là tâm tình cậu thay đổi mà thôi, trước kia lúc khờ dại yêu một người giống như con thiêu thân lao vào trong lửa tin rằng chỉ cần vĩnh viễn được ở bên cạnh hắn chính là hạnh phúc, nhưng rồi năm tháng dần trôi không thể không đối mặt với hiện thực, hiện tại cậu chỉ muốn có một cuộc sống an yên bình thản, nếu có thể tìm được ai đó bên cạnh sẻ chia trò chuyện, đến lúc đêm khuya khi chăn đơn gối chiếc không tới mức làm cậu cô quạnh đến khó ngủ, chỉ vậy là được không mong những thứ xa hơn.
Sau khi tiệc cưới kết thúc, Tống Nghiêm Minh và Thẩm Chi Hòa phải về công ty trước, Lưu Hướng Dương uống say được người khác đưa về rồi, Sầm Tư Kỳ cũng uống hơi nhiều, cũng may không say tới nỗi mơ hồ, cùng với mấy người bạn học khác đi ra khỏi khách sạn, lúc sau tạm biệt nhau chỉ còn lại mình cậu, rốt cuộc không chịu nổi phải tìm thùng rác nôn ra hết.
Xe La Tinh Cảnh từ tầng hầm lái ra đến, dừng bên cạnh cậu, La Tinh Cảnh xuống xe đưa cho cậu nước và khăn giấy, quan tâm hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!