Chương 40: (Vô Đề)

Một tháng sau, Sầm Tư Kỳ thuận lợi nhận được lời mời vào làm ở văn phòng kiến trúc lớn nhất nước E, trở thành kiến trúc sư người Hoa đầu tiên được mời vào.

Điều này chính cậu cũng không nghĩ đến, cậu vốn chỉ tiện tay gửi thêm một lần CV không ôm quá nhiều hy vọng, nhưng qua mấy vòng phỏng vấn, tất cả đều thuận lợi tới khó tin, cuối cùng cậu từ chối hai offer khác cũng không tệ, gia nhập vào văn phòng kiến trúc thuộc top đầu được trong giới công nhận.

Sau khi chính thức nhận được thư thông báo Sầm Tư Kỳ cực kỳ vui vẻ lập tức lên mạng gửi tin cho bạn bè có quan hệ tốt với cậu, nhìn những tin nhắn Chúc mừng không ngừng trả về, lòng tràn đầy cảm giác vui sướng, Triệu Sinh là người đầu tiên hồi âm cho cậu:

"Chúc mừng đã được như ý rồi."

Trước khi kết quả được gửi tới, cậu cũng chỉ cùng với Triệu Sinh đề cập qua là muốn đến văn phòng làm việc này, nhưng cảm giác hy vọng rất xa vời, không phải năng lực chuyên môn của cậu kém, cho dù không đặt nặng việc này trên mặt, nhưng ở nơi nào cũng vẫn đều tồn tại sự kỳ thị, người nước ngoài đặc biệt là người châu Á muốn ở đây tìm một công việc tốt không hề dễ dàng thường sẽ bị người bản địa đoạt trước tiên, cũng may cậu cuối cùng đã thành công.

"Cảm ơn! Mượn lời tốt lành của cậu!"

Trước đây Triệu Sinh cỗ vũ cậu có nói lấy năng lực của cậu khẳng định không thành vấn đề, lúc đó Sầm Tư Kỳ chỉ cho là y chỉ đang nói lời an ủi mình thôi, hiện tại lại cảm thấy Triệu Sinh hẳn là phúc tinh của cậu đi.

"Đồ tôi gửi cho anh ấy? Đã nhận được chưa?"

"Hôm nay vừa mới đến bưu cục nhận về, cậu đừng tiêu phá quá, đừng luôn gửi đồ cho tôi nữa."

"Không có gì, chỉ là chút đồ ăn vặt đặc sản, không đáng bao nhiêu tiền."

Triệu Sinh gửi cho cậu một thùng đồ ăn các loại mà bên này không mua được, đã không phải lần đầu tiên, hơn nữa giống như y có thể đặc biệt biết rõ được khẩu vị của mình, Sầm Tư Kỳ hỏi y:

"Cậu làm sao biết được tôi thích mấy cái kẹo hạnh nhân này?"

"Lúc trước có nghe mấy học trưởng khác nói qua."

Sầm Tư Kỳ không hỏi lại, cậu nhai trong miệng là mùi sữa thơm thêm vị đậu phộng và hạnh nhân, lướt trang web nghĩ cũng muốn mua cái gì đó gửi cho Triệu Sinh.

Cậu không thích nợ nhân tình, năm ngoái sinh nhật cậu Triệu Sinh gửi tới cho cậu một cái đồng hồ đeo tay, cậu tra giá cả thì chỉ có một ngàn đồng thấy không quá đắt trong lòng mới nhẹ nhàng mà nhận, sau đó tới sinh nhật Triệu Sinh cậu gửi cho y một cây bút máy bên đây, Triệu Sinh nhận được rất vui vẻ, nói vẫn luôn dùng, Sầm Tư Kỳ cảm thấy đây mới là phương thức trả lễ thông thường giữa bạn bè.

Cậu lướt một vòng trên mạng, cuối cùng chọn trúng được một bộ trang phục thoải mái, hỏi Triệu Sinh:

"Cậu cao bao nhiêu, mặc quần áo thường có ký hiệu gì?"

188, XXL.

Hoắc Long Đình chậm rãi gõ chữ, khóe miệng không khỏi mà cong lên, trên bàn có hơn nửa văn kiện vẫn chưa được đụng đến, chỉ có cây bút máy sau khi hắn nhận được luôn được xem như bảo vật mà giữ trong tay.

Sầm Tư Kỳ khẽ cắn môi một chút, trả lời: Cậu cao thật đấy.

Cậu đối với chiều cao và số đo này hơi nhạy cảm, cơ thể của Hoắc Long Đình cậu ôm qua trăm ngàn lần, nhắm mắt cũng có thể miêu tả ra được dáng hình của hắn.

Sầm Tư Kỳ hoảng thần trong phút chốc, rất nhanh lại đem người không nên nghĩ đến xóa khỏi đầu, Triệu Sinh nhắn cho cậu:

"Đúng vậy, hồi nhỏ chắc dinh dưỡng được chăm tương đối tốt, học trưởng muốn gửi quần áo cho tôi hả?"

"Cậu không phải nói thích vận động sao? Được dịp tôi nhìn thấy trên mạng, tặng bộ quần áo ấy cho cậu, lúc vận động có thể mặc được, tôi cũng không thể ăn không đồ của cậu thế được."

Sầm Tư Kỳ lúc nói không vương chút ái muội nào, thậm chí còn có ý muốn rũ sạch, Hoắc Long Đình nhìn vừa buồn cười cũng không nhịn được thở dài, đứa nhỏ không nghĩ đến cùng với người khác phát triển tình cảm hắn đương nhiên cần phải thấy vui vẻ, nhưng lại mang ý nghĩa giống như chính hắn dù một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có được.

Cùng với Triệu Sinh nói chuyện phiếm xong ở trên mạng liền đặt đơn hàng, Sầm Tư Kỳ đứng dậy đi vào nhà bếp làm cơm trưa, Thẩm Chi Hòa lâu rồi chưa liên hệ gọi điện thoại cho cậu, nghe máy trước hết là chúc mừng cậu:

"Cậu lợi hại lắm nha, văn phòng đứng đầu như vậy cũng có thể vào được, sau này tụi này đều dựa hết vào cậu rồi."

Sầm Tư Kỳ cười nói:

"Vận may tốt mà thôi, cậu thì sao, tìm được công việc tốt chưa?"

"A… Vẫn là làm ở chỗ của học trưởng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!