Ngày đó vừa về tới phòng ngủ Sầm Tư Kỳ liền đem chuyện lập đội cùng Tống Nghiêm Minh nói với Thẩm Chi Hòa, Ngụy Đông và Lưu Hướng Dương vốn dĩ đang đấu game hăng say nghe vậy đều lao tới, Ngụy Đông đưa tay chụp lên bả vai Sầm Tư Kỳ:
"Trời đậu! Tên nhóc cậu quen biết với học thần khi nào! Đúng là thâm tàng bất lộ nha!"
Lưu Hướng Dương cũng ồn ào theo:
"Đúng vậy đúng vậy, nói nhanh đi, cậu đem cái gì tốt cho học thần, anh ta dìu dắt cậu như vầy không phải rõ là giúp cậu được cử đi học sao!"
Sầm Tư Kỳ cười giải thích:
"Anh ta cũng không muốn tham gia, nhưng trên khoa lại yêu cầu, anh ta mới muốn tìm vài người làm cùng nhau, anh ta chỉ là đề tên thôi, chủ yếu vẫn là chúng tôi làm, chắc là giáo sư Lâm đề cử tôi, Chi Hoà cậu nói xem thế nào?"
Thẩm Chi Hòa do dự hỏi:
"Có thêm tôi nữa Tống học trưởng không có ý kiến gì sao?"
"Anh ta đồng ý rồi, hoàn toàn không thành vấn đề."
"Còn do dự gì nữa, nhanh đồng ý đi, cơ hội mười mươi kiểu này, có tên ngốc mới không cần."
"Đúng vậy, cậu không nhận chẳng lẽ muốn nhường cho người khác hả?"
Hai người bên cạnh ồn ào xúi giục Thẩm Chi Hòa, Thẩm Chi Hòa không nghĩ nhiều nữa gật đầu:
"Được, vậy cùng làm thôi."
Ngụy Đông và Lưu Hướng Dương là hai tên miệng rộng, bị bọn họ lan truyền rất nhanh cả khoá thậm chí là toàn khoa đều biết Sầm Tư Kỳ được Tống học thần ưu ái, muốn cùng cậu lập đội dự thi, nhất thời trên Wechat của Sầm Tư Kỳ tiếng báo tin nhắn vang lên không ngừng, có người là nhắn chúc mừng cậu, cũng có người bóng gió hỏi thăm có thể thêm người không, tuy rằng Tống Nghiêm Minh nói bao nhiêu người là do Sầm Tư Kỳ quyết định, nhưng cậu cũng có suy nghĩ, những người này rõ ràng là vì muốn ôm đùi Tống Nghiêm Minh mà tìm tới, cậu đối với ai cũng không trả lời, chỉ thêm một mình Thẩm Chi Hòa, đêm đó liền lên mạng nộp danh sách báo danh.
Lúc ngồi cùng nhau trước máy tính điền phiếu dự thi Thẩm Chi Hòa nhỏ giọng hỏi Sầm Tư Kỳ:
"Cậu cùng Tống học trưởng trước đó có quen biết nhau sao?"
"Không tính là quen biết, thời điểm nghỉ đông ở thư viện có gặp nhau một lần." Sầm Tư Kỳ thuận miệng trả lời cậu ta, điền thông tin trên mạng, không chú ý tới Thẩm Chi Hòa bên cạnh biểu tình có chút không tự nhiên.
Sau khi nộp phiếu đăng ký dự thi không bao lâu Hoắc Long Đình nhắn tin tới, nói mười phút nữa sẽ đến hoa viên Cẩm Giang, bảo cậu chuẩn bị trước, Sầm Tư Kỳ đành phải thành thật nhắn tin trả lời hắn:
"Tôi còn đang ở trường học…"
"Tôi đến đón em, mười lăm phút sau sẽ tới."
Ngồi trên xe Sầm Tư Kỳ giải thích bởi vì phải đăng ký dự thi nên mới không thể trở về, Hoắc Long Đình hỏi cậu:
"Em không thích ở bên kia? Có phải tôi không ở đó em cũng không quay về hay không?"
Sầm Tư Kỳ không dám nói dối:
"Có hơi xa… Trong trường náo nhiệt hơn một chút."
Hoắc Long Đình không nói gì cậu, thay đổi đề tài:
"Em nói em tham gia cuộc thi dành cho sinh viên kiến trúc?"
"Dạ, năm trước cũng có tham gia, bất quá không có giải thưởng." Thứ nhất lúc ấy trình độ chỉ hữu hạn, thứ hai khi đó bà nội bệnh nặng qua đời cậu thật sự không thể chú tâm, không đoạt giải thưởng cũng rất bình thường.
"Năm nay có niềm tin không?"
Tôi sẽ làm hết sức.
Hoắc Long Đình cười:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!