Sau khi Đinh Nguyên rời khỏi chung cư Vân Sâm thì đến một hộp đêm, tên là Star. Người này ngày hôm qua còn trình diễn một màn người con trai "si tình" cùng tiết mục bi thương, vậy mà ngay sau khi Thôi Đình chết đã chờ không nổi mà đến nơi phong nguyệt này.
Vì dụ dỗ Đinh Nguyên mắc câu, moi một vài thông tin mà Kiều Ỷ Hạ phải cải trang giả dạng một phen. Trang điểm khói đậm, đeo lens màu tím, mặc một bộ váy vũ mị gợi cảm, trên đầu cũng đội tóc giả màu vàng, nhưng không hề có chút quái dị hay không hợp thời trang nào, ngược lại rất là câu người, so với cô thường ngày chính là hai người hoàn toàn khác nhau. Bốn người Thạch Vi và Kiều Ỷ Hạ cùng đến nơi này, Kiều Ỷ Hạ bưng một ly rượu đế cao hướng về phía Đinh Nguyên đang ngồi ở quầy bar.
Thạch Vi cùng Thương Lục thì tản ra ngồi ở mỗi một góc khác nhau.
Kiều Ỷ Hạ nói với cô gái ngồi bên cạnh Đinh Nguyên vài câu, cô gái lập tức đen mặt bỏ đi, Kiều Ỷ Hạ thay thế ngồi vào ngay cạnh Đinh Nguyên. Đôi mắt xếch nhỏ dài hẹp của Đinh Nguyên nhếch lên, đưa tay nắm lấy vai Kiều Ỷ Hạ, Kiều Ỷ Hạ chỉ cảm thấy cực kì chán ghét, nhưng vẫn kéo cao nụ cười tựa vào đầu vai hắn.
"Đúng là một cô gái hư hỏng, đuổi Lucy của tôi đi là muốn thế chỗ cô ta à...". Lời nói Đinh Nguyên mập mờ rồi nghiền ngẫm, tay phải nâng ly cocktail uống cạn.
Kiều Ỷ Hạ phóng điện với hắn: "Chỉ là không biết, tôi có tư cách này hay không đây."
Đinh Nguyên không nói chuyện, càng ôm chặt cô hơn: "Còn phải nhìn xem thành ý của cô có đủ hay không nha."
Kiều Ỷ Hạ nhẫn nại nói: "Anh lớn lên khỏe mạnh cao lớn như vậy, bạn gái cũng yên tâm để anh đến chỗ này sao? Nếu anh là bạn trai của tôi thì mỗi ngày tôi đều phải trông chừng anh, một khắc cũng không dám lãnh đạm, sợ anh chạy mất nha..."
Nghe được hai chữ bạn gái thì sắc mặt Đinh Nguyên liền lạnh đi, hừ lạnh một tiếng: "Đẹp trai thì có tác dụng gì!"
"Được rồi, chuyện không vui đừng nhắc đến nữa. Nếu không phải cô ta có mắt không tròng thì sao tôi có thể gặp được anh nha." Trên mặt Kiều Ỷ Hạ mang theo nụ cười cứng ngắc, nhưng mà trong mắt Đinh Nguyên thì lại hết sức xinh đẹp.
Paolo Eckermann từng nói, lúc con người nói dối, tứ chi sẽ hoạt động nhiều hơn, cũng giống như Đinh Nguyên bây giờ, tuy sắc mặt bình tĩnh nhưng đã sớm khó nén nổi phiền muộn và nôn nóng trong lòng hắn. Trước đó, Đinh Nguyên vẫn luôn biểu hiện rất trầm tĩnh, nhưng sau khi nhắc đến đề tài này thì hắn liền không kìm nổi tâm tình của mình, bắt đầu rung chân.
"Không phải cô nói thật lòng đó chứ? Chơi đùa một chút là được rồi, tôi không có tiền." Đinh Nguyên nói.
Quả nhiên có liên quan đến tiền.
"Có tiền hay không không sao cả, tình yêu là vô giá."
Đinh Nguyên thoạt nhìn có chút uể oải: "Tôi cũng từng cho rằng như vậy, nhưng sự thật nói cho tôi biết, trong xã hội này, có tiền mới là ông lớn, không có tiền, thì đến phụ nữ cũng không giữ được!". Vừa mới uống hai chai rượu đế, sau đó lại uống thêm một ly cocktail, bây giờ Đinh Nguyên đã say khướt, mùi rượu trên người hắn khiến cho Kiều Ỷ Hạ muốn nôn. Chẳng qua không phải nói say rượu phun lời thật lòng sao, lời nói lúc này so với lúc hắn thanh tỉnh có độ tin cậy cao hơn rất nhiều.
Kiều Ỷ Hạ vươn tay cầm chặt tay Đinh Nguyên, nói: "Kì thật tôi rất hiểu cảm nhận trong lòng anh. Bởi vì tôi cũng từng trải qua chuyện giống như anh."
"Không phải là cô đang dụ dỗ tôi nói gì đó chứ?". Đinh Nguyên phản ứng rất nhanh nhẹn, tuy đã say nhưng vẫn còn vài phần lí trí.
"Tôi chỉ là một cô gái yếu đuối tay trói gà không chặt, hơn nữa anh cũng nói rồi, anh không có tiền, vậy anh nói tôi dụ dỗ thứ gì ở anh? Chẳng qua là hợp ý mà thôi." Tuy rằng Đinh Nguyên không nhận biết nổi dung mạo của Kiều Ỷ Hạ nhưng giọng nói vẫn có thể nghe ra được. Cho nên vì để đánh lừa thính giác của Đinh Nguyên mà cô tận lực khiến cho giọng nói của mình sâu lắng vũ mị, nếu là người không quen biết cô thì sẽ không phân biệt được, đây là kĩ xảo cần thiết nhất của cảnh sát bọn cô.
Rõ ràng Đinh Nguyên đã buông lỏng đề phòng, vươn tay nắm cằm Kiều Ỷ Hạ muốn hôn lên. Kiều Ỷ Hạ ngửa đầu ra sau, ngón trỏ đặt lên môi hắn: "Tôi cũng không phải là phụ nữ dễ dãi, trước khi xác định anh còn độc thân thì tôi cự tuyệt nụ hôn của anh."
"Phụ nữ đúng là phiền phức!". Đinh Nguyên phiền chán nói: "Ông đây phong lưu bao nhiêu năm rồi, lấy đâu ra bạn gái. Chẳng qua khiến lòng người hả hê chính là không lâu trước đây ả đàn bà chê nghèo ham giàu kia đã chết rồi, thực con mẹ nó sảng khoái!"
"Anh rất yêu cô ta nha."
"Yêu?". Đinh Nguyên cười rất khinh thường, lại mang theo vài phần châm biếm: "Có lẽ trước kia thì vậy. Nhưng bây giờ, tôi chỉ hi vọng đôi cẩu nam nữ kia sớm ngày gặp nhau ở địa ngục."
Nghe đến đây Kiều Ỷ Hạ rốt cuộc có thể xác định cái chết của Thôi Đình nhất định có liên quan đến Đinh Nguyên. "Cô ta, chết như thế nào?"
"Bởi vì cô ta tham lam!". Trong mắt Đinh Nguyên có phẫn nộ khát máu, hiện lên từng tia máu, hai đồng tử đột nhiên thu nhỏ lại, bàn tay siết lấy cái ly đế cao đến nỗi hiện lên gân xanh. "Vì cô ta dối trá! Vô tình! Vì cô ta đáng chết! Cho nên trời cao đã nghe được lời cầu xin của tôi, để cho ả đàn bà đáng chết này đi gặp Diêm Vương!". Nói rồi, Đinh Nguyên vung tay lên, cái ly trên quầy bar đã vỡ tan trên mặt đất.
Một trận tiếng thủy tinh đổ vỡ khiến cho người xung quanh hoảng sợ. Chẳng qua Kiều Ỷ Hạ có đeo máy nghe lén, thuận tiện liên lạc với nhóm người Thạch Vi, cho nên bọn họ có thể nghe được cuộc đối thoại của hai người.
Nhưng Đinh Nguyên là người như thế nào chứ, bây giờ hắn đã mất kiểm soát, giống như ngựa hoang thoát cương, lúc nào cũng có thể nổi điên.
Thương Lục sợ Kiều Ỷ Hạ gặp nguy hiểm, chạy ra từ trong một khóc khuất. Bây giờ Đinh Nguyên có động cơ gây án rõ ràng, lại đang gây rối nơi công cộng, muốn bắt hắn chỉ cần lý do này là đủ. Kiều Ỷ Hạ đang muốn tiếp tục dụ dỗ thì Đinh Nguyên đã nhạy cảm phát hiện Thương Lục cách đó không xa, hắn đương nhiên biết Thương Lục, vì vậy Đinh Nguyên nhìn thoáng qua Kiều Ỷ Hạ, nhanh chóng kéo cô lại gần, siết lấy cổ của cô.
Mấy người Thạch Vi cũng chạy đến, Thương Lục đang định lên tiếng thì đã nghe được một giọng nữ trong trẻo nói: "Buông cô ấy ra."
"Lộ giáo sư?". Thạch Vi có chút kinh ngạc nhìn cô gái vóc dáng cao gầy, khí tràng mạnh mẽ trước mắt. Lộ Tây Trán, sao cô ấy lại đến đây?
Sau khi lái xe đưa Lam Tuyết Ngô về nhà thì nàng không lập tức quay về Lộ gia mà hỏi thăm tình huống, sau đó đến hộp đêm. Từ đầu đến cuối, những tác động ảnh hưởng qua lại của Kiều Ỷ Hạ và Đinh Nguyên đều bị nàng thu hết vào mắt. Tuy rằng nàng biết rất ít về vụ án, nhưng mà ngôn ngữ hình thể của Đinh Nguyên đã bại lộ vấn đề của hắn, hắn tuyệt đối là một người hung hãn tàn bạo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!