Chương 37: (Vô Đề)

Trong chốc lát bầu không khí rơi vào trầm mặc, hai người đều có chút lúng túng. Ý cười nơi khóe miệng Kiều Ỷ Hạ càng lúc càng đậm, đôi mắt to sáng ngời của cô nhìn chằm chằm đôi con ngươi sâu lắng đang rũ xuống của Lộ Tây Trán, nói: "Cảm ơn chị, tôi rất vui vẻ."

Lộ Tây Trán bối rối ho khan một tiếng, bầu không khí ám muội thế này khiến cho nàng không thích ứng được. Nàng cởi áo khoác trên người xuống, trả lại cho Kiều Ỷ Hạ: "Được rồi, trả áo lại cho cô, tôi đi trước, tối nay cô cứ ở lại với mẹ mình đi." 

Nhìn bóng lưng xa dần của Lộ Tây Trán, vẻ mặt Kiều Ỷ Hạ trở nên nghiêm túc hơn, chiếc áo trong lòng dường như vẫn còn vương lại thân nhiệt của Lộ Tây Trán. 

Ước chừng khoảng 4 giờ sáng, sau khi Kiều Ỷ Hạ chắc chắn mẹ mình đã khỏe rồi thì mới từ bệnh viện trở về Lộ gia. Hôm nay cô muốn tự mình xuống bếp làm một bữa sáng phong phú cho Lộ Tây Trán. Trải qua tôi luyện, trình độ làm trứng ốp

-la của cô càng ngày càng tốt hơn rồi, không chỉ như vậy, món lạp xưởng hun khói cũng rất ổn, bên trên còn được trang trí hình hoa, rất tinh xảo, đem đi bán cũng được nữa.

Cô lên mạng tìm tư liệu dạy cách nấu cháo trứng muối thịt nạc, có vẻ cũng không khó lắm, chỉ là đây là lần đầu tiên làm món này, cô cũng không biết có ngon không, có hợp khẩu vị của Lộ Tây Trán hay không. 

Chẳng qua phản ứng của Lộ Tây Trán cũng khiến cho cô hài lòng. 

"Không tệ." Trên bàn ăn, Lộ Tây Trán vừa húp cháo vừa nói, thường ngày lúc ăn điểm tâm nàng nhất định phải uống sữa tươi, hôm nay phá lệ để dành bụng để húp cháo. "Trẻ nhỏ dễ dạy." 

"Chị có dạy tôi cái gì sao? Chỉ biết châm biếm tôi mà thôi." Giọng điệu Kiều Ỷ Hạ nghe thì giống như không vừa lòng, nhưng thực chất lại xen lẫn ý tứ làm nũng: "Là tôi tự mình học thành tài." 

"Tự học thành ngốc nghếch." 

Kiều Ỷ Hạ nhìn chằm chằm nàng một lúc, Lộ Tây Trán bị cô nhìn như vậy thì có chút không được tự nhiên, nói: "Cô nhìn tôi như vậy làm gì, có biết xấu hổ hay không." 

Kiều Ỷ Hạ rút một tờ khăn giấy, hơi nhổm người, thân mình nghiêng về phía trước, đưa tay giúp nàng lau chút cháo dính trên khóe miệng. "Một người chú ý hình tượng như vậy, sao có thể để cháo dính trên miệng thế này." 

Động tác này quả thực vô cùng thân mật, khiến Lộ Tây Trán có vài phần ngượng ngùng, cũng không nói gì, cúi đầu cẩn thận húp cháo. 

"Lam Lam nói tối nay ở quảng trường trung tâm có bắn pháo hoa, Lộ giáo sư có hứng thú cùng đi xem không?". Vốn định ở lại với mẹ, nhưng mà mẹ cô nói không muốn hai đứa tiểu bối bọn cô cứ thay phiên đến trông bà, như vậy cảm thấy không được thoải mái. 

"Cô không đi làm việc sao?" 

Kiều Ỷ Hạ lắc đầu: "Hôm nay sẽ tan làm khá sớm, pháo hoa thì bắt đầu muộn, vẫn kịp." 

"Nói như vậy nghĩa là cô đang mời tôi." Lộ Tây Trán cầm khăn tay, ưu nhã lau miệng, hỏi. 

Kiều Ỷ Hạ gật đầu: "Ừ, có thể xem như vậy." Kì thật cô chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, với tính cách của Lộ Tây Trán thì đại khái sẽ không muốn chen lấn cùng nhiều người ở nơi náo nhiệt như vậy. Vốn dĩ Kiều Ỷ Hạ cũng rất bài xích, nhưng mà Lam Tuyết Ngô cứ liên tục nhõng nhẽo, cô hết cách nên đành phải đáp ứng. 

Vẻ mặt Lộ Tây Trán không hờn không giận: "Cái gì mà có thể xem như vậy? Phải chính là phải, không phải chính là không phải. Tôi ghét nhất là câu trả lời lập lờ nước đôi." 

Kiều Ỷ Hạ cũng buồn bực thả cái muỗng nhỏ trong tay, nhìn Lộ Tây Trán đối diện vừa mới nói mấy lời chính nghĩa, nói: "Đúng, Kiều Ỷ Hạ tôi thành tâm thành ý đưa ra lời mời với Lộ giáo sư, không biết Lộ giáo sư có vui lòng tham gia hay không?" 

"Cũng không phải là không thể." Sắc mặt Lộ Tây Trán lúc này mới dịu lại, "Dù sao tối nay cũng không có việc gì, thả lỏng một chút cũng không sao" 

Kiều Ỷ Hạ nhíu nhíu mày, hai người không nói thêm gì nữa, bữa sáng nhanh chóng kết thúc. Sau khi ăn xong Kiều Ỷ Hạ vội vàng thu dọn bàn ăn rồi rời khỏi Lộ gia, còn Lộ Tây Trán thì tức thì trở về thư phòng bắt đầu công việc một ngày mới. Nàng đã nhận được thư mời của hiệu trưởng trường đại học Cambridge, tháng sau tham gia một buổi tọa đàm. Đương nhiên, ngoại trừ nàng thì còn có hai vị tâm lý học lớn nữa cũng tham gia, ít nhất trên tư lịch thì họ xứng đáng là tiền bối của nàng, cho nên nàng đương nhiên muốn chuẩn bị tốt mọi thứ. 

Sau khi trở về thư phòng, không gian kín mít không có ánh sáng mặt trời. Trên trần nhà treo một ngọn đèn chùm bằng ngọc lưu ly theo phong cách cung đình, tinh xảo hoa mỹ, mang đầy hơi thở của người trí thức. Trên bàn sách là đèn bàn cổ thời văn hóa phục hưng Châu Âu, bây giờ đã không thể mua được trên thị trường nữa rồi. 

Sau khi ngồi xuống ghế làm việc, đầu ngón tay Lộ Tây Trán lướt trên màn hình điện thoại, nhấn xuống một hàng số, bên kia cũng rất nhanh, chỉ một hồi chuông đã có người nghe điện thoại. 

"Đêm nay em không về được. Chị muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, tóm lại em không thể quay về. Nói sau đi, đến lúc đó sẽ liên lạc với chị. Chuyện riêng, có liên quan gì đến chị, chị có từng quan tâm đến chuyện của em ư. Không quan tâm, dù sao em cũng không cần. Cứ như vậy đi, em còn có việc, sau này lại nói." 

Sau khi cúp điện thoại, hai tròng mắt Lộ Tây Trán hiện lên cảm xúc ưu sầu đã lâu không thấy. Nhưng mà chỉ trong thời gian ngắn nhất nàng đã điều chỉnh tốt tâm tình của mình, tập trung tinh thần vùi đầu vào làm việc. 

Công việc của Kiều Ỷ Hạ rất bận, đương nhiên giữa trưa không thể về, lại thiếu mất một Thanh Diệp, căn biệt thự lớn như vậy chỉ còn một mình Lộ Tây Trán. Lộ Tây Trán là kiểu người cuồng công việc điển hình, một khi bắt đầu vận động trí óc thì đều xem nhẹ mọi thứ khác, ví dụ như cảm giác đói bụng. 

Mà bên kia, Thương Lục theo dõi Đinh Nguyên cả một ngày vẫn không phát hiện bất cứ điều gì khác thường. Nói đúng hơn thì sau khi Đinh Nguyên đến chung cư của Thôi Đình thì ngồi trên bãi cỏ khóc như đứt từng khúc ruột, sau đó còn mua hai chai rượu vừa uống vừa khóc. Người trong chung cư cho rằng hắn bị tâm thần, sợ đến nỗi không ai dám đến gần. 

"Thôi Đình này a, bởi vì tướng mạo xinh đẹp, lại dịu dàng ngoan ngoãn, rất được người trong giới như Giang Tư Lự yêu thích, được xem là gái hồng lâu*. Tôi tra xét tài khoản cá nhân của Thôi Đình, ngoại trừ tiền lương thì mỗi tháng đều nhận được không dưới một trăm vạn, đều được gởi đến từ tài khoản bên ngoài. Chẳng qua chủ tài khoản bởi vì mục đích gởi tiền này nên mới mở những tài khoản như vậy."

Một nam cảnh sát an ninh mạng nói. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!