Edit: Sen
Beta: Min
"Liên Kiều tiêu thư, cô muốn xuống nước học bơi ?"
Đứng ở bên cạnh bể bơi, bảo an xấu hổ nhắc nhở cô, hắn thật sự chưa từng thấy qua người nào học bơi lội như vậy, đem mình bọc như cái bánh trưng không nói tới, còn đặt biệt khoa trương đem một cái phao cứu hộ trên lưng, đây mà gọi là học bơi lội sao?
Liên Kiều vẻ mặt khẩn trương nhìn mặt nước, lại ngửa đầu lên, làm bộ như không thèm quan tâm nói:"Ai nói tôi muốn học bơi? Tôi căn bản là sẽ xuống nước, chỉ là ……. chỉ là…"
" Chỉ là cái gì?"
Một cỗ âm thanh trầm thấp ngắt lời cô nói, bóng dáng cao lớn như pho tượng đúc xuất hiện trên bờ.
" Hoàng Phủ tiên sinh!", bảo vệ vội vàng cúi người.
" Được rồi, cậu lui đi!" Hoàng Phủ Ngạn Tước ra lệnh.
" Dạ vâng". Bảo vệ nhận được mệnh lệnh, rất nhanh rời khỏi bể bơi.
Liên Kiều ngẩng đầu, híp mắt nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, ánh mắt trời chiếu trên người anh khiến anh xinh đẹp như thiên thần.
Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn Liên Kiều một bộ dương dương tự đắc, không khỏi cười nhạt:"Nha đầu, cô quyết tâm nhưng lại nhát như vậy, làm sao để thắng được Judy đây?"
Anh biết Judy là tử huyệt của Liên Kiều, chỉ cần nhắc tới tên này, Liên Kiều sẽ bị kích thích.
Quả nhiên, Liên Kiều vừa nghe xong, từ bên cạnh hồ bơi đứng lên, bàn tay nhỏ bé lập tức nhéo cổ áo Hoàng Phủ Ngạn Tước
" Anh chính là đã đáp ứng tôi, nhất định phải dạy tôi học bơi, nếu không_____
-nếu không chính là tiểu Cẩu, tiểu Cẩu anh biết không?"
(Sen: chả nhẽ dịch thẳng là chó –Min: ta thấy ý kiến đó hay)
Hoàng Phủ Ngạn Tước giơ hai tay đầu hàng:"Được rồi, được rồi, tôi đã đáp ứng, cho nên cố ý đem hội nghị hủy bỏ, đến dạy cô bơi lội, như vậy, để cô thích ứng một chút cảm giác với nước, được không?"
Nhìn cô nhu thuận gật đầu, anh xoay người rời đi.
"Đi đâu, nói giống như là ban ơn không bằng!"
Liên Kiều hướng theo bóng lưng anh làm mặt quỷ, niết một chút miệng, cô xoay người lại, nhìn ánh nắng mặt trời phản chiếu dưới mặt nước, lại khẩn trương nuốt một chút nước miếng.
"Mẹ_______mẹ cứu con______mẹ______"
Ký ức trong quá khứ phút chốc hiện về, khiến cô hô hấp đột nhiên trở nên dồn dập, cô ngồi xổm xuống, vẻ mặt tái nhợt, lại quật cường không cho nước mắt chả xuống….
Chính mình còn có thể bơi sao?
Toàn thân cô run nhẹ, thử đi đến chỗ tay vịn đạp nước, nhưng là………
Cô làm không được, thực sự không làm được.
"Nha đầu, đem áo ngoài của em cởi ra"
Ở phía sau, mệnh lệnh của Hoàng Phủ Ngạn Tuớc lần thứ hai vang lên.
Liên Kiều mãnh liệt quay đầu, rồi lập tức cúi đầu.
Trời ạ, người hắn thật sự là cao lớn!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!